LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 173

rùng mình, tự hỏi chúng đã là ai trước khi bị bọn eurynomoi róc cạn đến
tận xương.

Ta bắt gặp ánh mắt Hazel, rồi chỉ lại vào lối bọn ta đã đi. Rút lui

không?

Cô lắc đầu. Chờ đã.

Hazel nhắm mắt tập trung. 1 hàng mồ hôi nhỏ giọt xuống 1 bên gương

mặt cô.

Rồi 2 tên lính bẻ tanh tách. Chúng quay đi khỏi bọn ta, đối mặt với lối

vào mái vòm, rồi hành quân băng qua, vai kề vai, thẳng vào bóng tối.

Kẹo cao su của Lavinia suýt rơi khỏi miệng "Làm thế nào?" cô thì

thào

Hazel đặt ngón tay lên môi, rồi ra hiệu bọn ta đi theo.

Căn phòng giờ trống trơn ngoại trừ đám xương rải rác ngang sàn nhà.

Có lẽ các chiến binh xương ở đây để nhặt nhạnh những phần thừa. Dọc bức
tường đối diện, phía trên mái vòm, là 1 ban công dẫn vào bởi cầu thang gác
ở 2 bên. Lan can của nó là hàng rào mắt cáo toàn xương người méo mó,
không hề làm ta hoảng sợ chút nào đâu. 2 cánh cửa dẫn ra khỏi ban công.
Ngoại trừ lối mái vòm chính mà người bạn xương của bọn ta mới hành
quân qua, đó dường như là lối ra duy nhất khỏi căn phòng này.

Hazel dẫn bọn ta lên bên cầu thang tay trái. Rồi, vì 1 số lí do chỉ cô

biết, cô băng qua ban công và chọn cánh cửa bên phải. Bọn ta theo sát.

Phía cuối hành lang ngắn, khoảng 20 feet phía trước, ánh sáng từ ngọn

lửa soi rọi 1 ban công khác với lan can xương, ảnh phản chiếu của cái bọn
ta vừa bỏ lại đằng sau. Ta không thể nhìn thấy nhiều lắm căn phòng phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.