LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 269

Ta quan sát đường băng tạo thành hình tam giác, mong sẽ nhìn thấy

thứ gì đó ngoài dây cáp, cầu dao, và thiết bị vệ tinh - tốt nhất là thứ gì đó có
dán nhãn: BẤM NÚT NÀY ĐỂ HOÀN THÀNH CUỘC TÌM KIẾM VÀ
NHẬN THƯỞNG.

Tất nhiên là không rồi, ta lầm bầm với bản thân. Tarquin sẽ không tốt

bụng đến mức để bất kì thứ gì chúng ta cần ở mức độ thấp nhất thế này.

"Hoàn toàn không có vị thần câm lặng ở đây" Reyna nói

"Cảm ơn rất nhiều"

Cô cười, rõ ràng vẫn trong tâm trạng tốt từ hành động sai lầm vừa nãy

của ta dẫm vào một bãi nhục. "Tôi cũng không nhìn thấy cánh cửa nào.
Không phải lời tiên tri nói tôi phải mở 1 cánh cửa sao?"

"Đó có thể là 1 phép ẩn dụ" ta suy xét "Nhưng cô nói đúng, không có

gì ở đây cho chúng ta cả"

Meg chỉ về hàng xà ngang tiếp theo - khoảng 60 feet phía trên, vừa đủ

nhìn thấy ngay đầu dải sương. "Mùi của hoa hồng nồng hơn ở trên đó" cô
nói "Chúng ta nên tiếp tục trèo lên"

Ta ngửi không khí. Ta chỉ ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt của cây

tùng bách từ khu rừng bên dưới, mùi mồ hôi của chính mình mát lạnh trên
da, hơi chua của thuốc khử trùng và chất độc dâng lên từ cái bụng quấn
băng.

"Hooray!" ta nói "Lại leo nào"

Lần này, Reyna dẫn đầu. Không có hang động để leo lên với cấp độ

thứ 2 - chỉ những thanh ngang kim loại trần áp vào 1 bên của cái dầm, như
thể người xây nó đã quyết định, Hừm, nếu anh đã đi xa được đến thế này
rồi, anh hẳn điên lắm, nên không còn những sinh vật an toàn nữa nhé! Giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.