LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 44

Ta loạng choạng đi sau họ, cái váy thừa của Meg ấn chặt vào bụng ta.

Vết rỉ máu có vẻ đã dừng, nhưng vết cắt vẫn cảm giác như thiêu đốt và
chọc kim vậy. Ta mong Hazel đã đúng về việc quân y có thể chữa cho ta.
Ta không hứng thú với ý tưởng trở thành một nhân vật phụ trong The
Walking Dead.

Sự bình tĩnh của Hazel khiến ta không thoải mái. Ta gần như sẽ thích

hơn nếu cô hét ầm lên và ném đồ vật vào ta. Nỗi thống khổ của cô giống
như sức nặng của một ngọn núi lạnh giá. Ngươi có thể đứng bên cạnh ngọn
núi đó và nhắm mắt lại, và thậm chí nếu ngươi không thể nhìn hay nghe
thấy nó, ngươi biết nó ở đó - một năng lượng địa chất quyền lực và nặng nề
khó có thể tả hết quá cổ xưa nó thậm chí khiến những vị thần bất tử cảm
thấy họ chỉ là những con muỗi. Ta sợ những gì sẽ xảy ra nếu cảm xúc của
Hazel hoạt động một cách mãnh liệt.

Cuối cùng bọn ta hiện qua ở không gian mở. Bọn ta đứng trên mũi đá

giữa một sườn đồi, với thung lũng Rome Mới trải dài bên dưới. Trong
chạng vạng, cả con đồi biến thành màu tím. Làn gió mát mang mùi của gỗ
cháy và hoa lilac.

"Woa" Meg nói, nhìn vào quang cảnh.

Như những gì ta nhớ, Tiểu Tiber chảy ngang qua tầng thung lũng, tạo

thành một vòng xoắn lấp lánh đổ vào một cái hồ xanh nơi cái nút chặn
bụng của trại hẳn ở đó. Ở bờ bắc của cái hồ sừng sững Rome Mới, phiên
bản nhỏ hơn của thành phố vàng gốc.

Dựa vào những gì Leo đã nói về trận đánh gần đây, ta đã tưởng sẽ thấy

nơi này bị san bằng. Ở độ xa thế này, mặc dù vậy, trong ánh sáng dần tàn,
mọi thứ trông vẫn bình thường - những tòa nhà trắng lấp lánh với mái đỏ,
Viện Nguyên Lão hình vòm, trường đua xe ngựa, và đấu trường
Colosseum.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.