LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 114

khách, lúc đi xuống, cô đưa tôi sang nhà chuyên gia, bảo ở bên
ấy có quán cà phê dành cho khách nước ngoài.

Tôi nói: “Tôi không phải là khách nước ngoài”.

Cô điềm nhiên trả lời: “Chúng ta giả làm khách nước ngoài”. Rồi
cứ thế xổ ra một tràng tiếng nước ngoài, không biết tiếng nước
nào.

Tôi đang do dự thì cô lấy ra một tờ mười đồng, nói: “Tiểu thư
mời tiên sinh, liệu có từ chối nữa không?”.

Tôi nghĩ bụng, người này hình như không chân thật, giống như
nhân vật trong tiểu thuyết, nói năng thao thao bất tuyệt, gây
phiền cho người khác. Cuối cùng tôi cũng đi với cô ta. Dọc
đường, tôi tự nhủ, con người cô này có cái gì đó như thật như ảo,
tốt nhất tránh xa, có cơ hội thì rút lui. Chừng như cô ta thấy rõ
suy nghĩ của tôi cô nói với tôi như động viên, an ủi:

“Đừng nhìn tôi bằng con mắt già nua cũ kĩ như vậy, nhìn như
vậy anh sẽ thấy tôi như một quái vật, thật ra tôi không quái, chỉ
là cá biệt thôi. Ở đây họ đều giống nhau, trăm người như một,
chỉ có tôi là không giống ai, cho nên cũng đáng để anh làm quen
chứ”.

Trong bóng tối, tôi cảm thấy giọng nói của cô ta hình như cố
tình làm điệu, thỉnh thoảng kèm vài tiếng nước ngoài, khiến tôi
nổi da gà. Tôi nghi hoặc, đây là nhân vật nào?

7

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.