LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 118

trong quán cà phê, lại khiêu vũ với một người lạ. Tôi không dám
nghĩ đến chuyện ấy chứ đừng nói gì đến làm thật. Nhưng Y Y
như người bị ma ám, thấy tôi từ chối, không biết có phải để trả
thù hay có chuyện gì, cô ta quay lại, mời người có bộ râu kia
cùng khiêu vũ. Tất nhiên người kia đứng dậy, ông ta còn cảm ơn
tôi, cứ như tôi nhường cho ông ta cơ hội này. Y Y nói với chủ
quán một câu tiếng Nga, chủ quán nghe rồi cười, chị từ trong
quầy đi ra, ngồi với tôi. Chủ quán nói tiếng Trung Quốc rất khá,
chỉ trừ giọng điệu khó nghe, còn ý nghĩa cơ bản đều diễn tả
chính xác. Chủ quán hỏi tôi có phải là bạn trai của Carmen
không. Tôi hỏi Carmen là ai, chị chỉ vào Y Y, nói, cô kia. Tôi bảo,
cô ấy tên là Hoàng Y Y cơ mà? Chủ quán cười, nói: “Xem ra anh
không phải là bạn trai của Carmen ấy”. Rồi chị giải thích, Hoàng
Y Y là tên cô ta, còn Carmen là tên thân mật, ở đây ai cũng gọi Y
Y là Carmen. Tôi hỏi, tại sao lại gọi là Carmen, chị chủ quán hỏi
tôi:

“Anh không thấy cô ấy đáng yêu à? Đáng yêu như Carmen”.

Thật ra, cho đến lúc đó tôi mới biết Carmen là một hình tượng
văn học, nhưng có đáng yêu hay không thì tôi không biết.
Không biết chút gì. Tôi nghĩ, như thế mà cũng đáng yêu cơ à?
Thế này gọi là thần kinh, điên khùng mới đúng!

Trông thấy hai người khiêu vũ, tôi có cảm giác buồn nôn, thấy
khó chịu, cho nên tôi rút lui không một lời chào.

Sáng hôm sau, tôi đi tìm ông để lấy hồ sơ của ba người định
tuyển chọn, tiện thể hỏi ông về Hoàng Y Y. Ông Bí thư giới thiệu
sơ qua tình hình Y Y với tôi. Tôi cảm thấy ông Bí thư có vẻ ca
ngợi tài năng và tinh thần nghiên cứu khoa học của Y Y, hiện tại
trong Viện đang tiến hành nghiên cứu hai đề tài được quốc tế
quan tâm, trong đó có đề tài “Vi phân và chất lượng chia cắt của
cô”, có điều ông hơi phàn nàn về tính tự do tùy tiện của Y Y. “Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.