LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 283

không khí đẫm hương hoa, say đắm lòng người, lúc này tôi như
ngửi thấy cả mùi thơm của hoa.

Tôi cũng biết đôi chút về thành phố ấy qua sách lịch sử. Nghe
nói, một thế kỉ trước, thành phố ấy đã từng xảy ra một trận
động đất, số người chết lên đến mấy trăm ngàn. Năm mươi năm
trước lại có một chiến dịch nổi tiếng diễn ra ở đấy, theo sách, số
người chết “không thể tính hết”. Bởi vậy, tôi thường nghĩ, xác
người chết dưới lòng đất ở thành phố ấy có đến hàng chục tấn.
Điều ấy không liên quan gì đến hoa anh đào, nhưng không hiểu
tại sao tôi cứ nghĩ giữa chúng có mối liên hệ nào đó. Nghĩ như
vậy, trong ý thức không có gì quá sai trái, chỉ là một chứng bệnh
về ý thức, nhưng không sai trái. Cho dù không sai, nghĩ xa một
chút cũng không sao. Sự thật thì, tôi biết, tôi nghĩ như vậy là
muốn thoát khỏi một điều nào đó, vì tôi thấy trong lòng rối bời,
lộn xộn.

Ngày 27 tháng 3.

Tại nhà. Đêm. Không mưa.

Cuối cùng thì hôm nay tôi đã nhận được thư của Binh. Cho dù
hai hôm nay tôi cứ nghĩ những điều trong thư của Binh, nhưng
không ngờ cậu ta lại báo tin sư phụ của tôi đã qua đời. Ông qua
đời hôm mồng 2 tháng 3, đến nay đã gần một tháng. Trong thư
Binh nói, trước lúc ông qua đời rất mong được gặp tôi, ông
Vương Cục trưởng có gọi điện thoại báo cho đơn vị biết, nhưng
lúc ấy tôi về thăm nhà, không sao liên lạc được. Không còn cách
nào khác, sư phụ của tôi để lại di chúc, dặn Binh phải nói lại. Lần
này cậu ta chuyển lời di chúc của bố đến cho tôi.

Di chúc do ông viết trên giấy, chữ xấu hơn chữ trẻ nhỏ, chữ lớn
chữ bé, nghiêng ngả, không ngay hàng thẳng lối. Tôi rất quen
mặt chữ của ông, từ những con chữ không ngay ngắn này có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.