LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 300

chinh phục. Bố không thích những ván cờ không cọ xát, không
suy nghĩ, chẳng khác gì cuộc sống phẳng lặng.

Còn nhớ vào một buổi chiều trước hoặc sau Tết Trung thu, em
ngồi đọc sách ở ban công, trong phòng khách bố em đánh cờ với
kì thủ quán quân của thành phố, đánh hết ván nọ đến ván kia,
đánh từ trưa cho đến tận chiều tối. Thỉnh thoảng lại nghe họ
nói chuyện vài câu rồi kết thúc, kết thúc rồi bắt đầu. Từ những
trao đổi ít ỏi ấy em biết bố lại thắng. Thỉnh thoảng em vào rót
nước cho hai người, thấy vẻ mặt của bố rất thản nhiên, nhấp trà,
hút thuốc, vô cùng tự đắc, còn vị quán quân cờ vây kia không
hút thuốc, không uống trà, đôi mắt dán chặt vào bàn cờ, hiện rõ
vẻ bất khuất, giành giật, như đang nghiến răng nghiến lợi,
thỉnh thoảng đưa tay di chuyển các quân cờ, đưa tay lên không
trung giống như trong tay không cầm quân cờ mà là một viên
đạn, cứ do dự đắn đo không biết nên đi vào đâu. Sự trầm tư của
anh ta hiện rõ, những thớ thịt trên mặt căng lên, giống như lên
gân suy nghĩ. Còn bố đúng là một sự nhẹ nhàng thanh thản,
bình tĩnh, tự nhiên, nhàn tản, suy nghĩ như đang bay lượn trên
bàn cờ, bay ra ngoài. Về sau em lại nghe thấy họ nói kết thúc ván
cờ, sau đấy là tiếng của nhà vô địch: “Chúng ta đánh ván nữa
chứ?”. Tiếng trả lời của bố rất dứt khoát: “Thế này nhé, đánh
nữa tôi phải nhường quân, tôi không thích đánh cờ nhường
quân”.

Bố không khách khí từ chối bại tướng, khiến khách có phần
không bằng lòng, hơn nữa đấy là một nhà vô địch. Kì thủ vô
địch trước khi ra về nói với em, bố là thiên tài cờ vây, bố có thể
đánh bại mọi đối thủ.

Nghe thấy chưa, anh ta nói bố em sẽ thắng mọi đối thủ!

Nhưng anh thử nghĩ, trong thành phố này ai là đối thủ của bố
nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.