LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 378

Tối hôm ấy, trời trong, vầng trăng bàng bạc đã hiện lên nơi chân
trời, dọc đường phố là bóng nhà lô xô và bóng cây lay động như
nước. Ánh trăng vằng vặc, chiếc xe cứu thương màu trắng ẩn
mình trong ánh trăng làm giảm đi sự chú ý của mọi người, cho
nên tôi không trông thấy nó chạy tới, khi nó đến gần và dừng
lại, tôi mới bỗng nhận ra, vội vã bước lên xe. Xe rú còi lao vào
bóng tối đường phố, nhưng không chạy ra ngoại thành mà
loanh quanh trong các phố. Lúc đầu tôi nghĩ có thể là đón ai đó,
nhưng xe lại đến khu vực Thủy Tả Cương, người thay mặt đồng
chí A giơ tay chỉ vào một con ngõ hẹp, nói:

“Số hai mươi tám, ngõ Song Tỉnh đã bị theo dõi, từ nay về sau
không được đến đấy”.

“Số mười bảy, phố Quế Hoa đã phản bội, không được liên hệ với
hắn”. Xe đến Minh Cố Cung, người đại diện A lại nói.

Đến cổng Quan Hoa, người đại diện A nói đồng chí nào đó đã bị
bắt, sau này không được liên lạc nữa. Anh còn chỉ mấy địa điểm,
rồi xe ra khỏi thành phố, lên núi Tử Kim. Xe vòng vèo theo con
đường núi chừng nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng đến trước cổng
một tòa biệt thự. Một ông già râu bạc phơ mở cổng, rồi loanh
quanh đưa chúng tôi vào một cái nhà tắm mái bằng. Trong nhà
đã có ba người chờ sẵn, trong đó có ông già cắt tóc, ông tỏ ra
không biết tôi, tôi cũng không để lộ mình biết ông. Ngoài ra còn
có hai người nữa, một người là nữ, chừng 30 tuổi, khuôn mặt rất
to, tóc cắt ngắn làm khuôn mặt như càng to hơn, chị mặc bộ đồ
dân tộc thiểu số. Kể cả ông già chân thọt cắt tóc và hai người vừa
rồi lên xe tôi đã gặp, buổi họp hôm nay phần lớn tôi không quen,
một lúc gặp nhiều người không quen, tôi có phần chột dạ,
nhưng rất phấn khởi, vì đồng chí của tôi rất đông. Chúng tôi vừa
ngồi xuống thì ông già râu bạc ra ngoài, có thể là ra cảnh giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.