LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 39

Ông già giải thích với tôi, Lục Gia Yến là một làng lớn nổi tiếng
mấy chục dặm quanh vùng, có ba trăm hộ, hơn hai ngàn nhân
khẩu cả lớn bé già trẻ, trong làng không ai có thể nhớ hết họ tên,
nhà cửa của từng người trong làng, chỉ có Bỉnh, bất kể là người
lớn hay trẻ con, bất kể là sống trong làng hay đi làm ăn xa, chỉ
cần đó là người làng, đời cha hoặc bản thân sống ở đây, sau đấy
chỉ cần nói với Bỉnh vài câu, nghe giọng nói là biết ngay anh là
người nhà nào, cha mẹ là ai, có mấy anh chị em, là hàng thứ
mấy, gia đình đã xảy ra việc gì... mọi chuyện lớn nhỏ, chuyện
hay chuyện dở trong nhà, cậu ta đều kể ra bằng hết, kể không
sai, không sót. Đứa bé vừa rồi đẻ trong quân đội, lớn lên trong
quân đội, lần đầu tiên về làng, nhưng vẫn được lỗ tai Bỉnh xới
tận gốc rễ.

Tôi kinh ngạc vô cùng.

Tôi nghĩ, Bỉnh vừa mù vừa ngớ ngẩn nhưng đúng là một quái
nhân, có một thính lực kinh người và một trí nhớ tài tình, tất
nhiên đấy là người tôi cần tìm. Trong làng không có điện thoại,
ngay tối hôm ấy tôi về thành phố, gọi điện cho Cục trưởng của
tôi, báo cáo rõ tình hình Bỉnh và ông La Sơn. Người muốn tìm
thì không thể được, người cần dùng lại mù và ngớ ngẩn. Cục
trưởng của tôi đắn đo do dự mãi, ông đưa điện thoại cho Thủ
trưởng đơn vị, Thủ trưởng nghe tôi báo cáo rồi nói:

“Tục ngữ có câu, mười người tài thì chín người ngớ ngẩn, mười
người ngớ ngẩn thì có một thiên tài, nghe anh nói như vậy, có
thể người này là thiên tài trong số ngớ ngẩn, đưa người ấy về
đây”.

7

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.