LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 50

Thủ trưởng nghiến răng: “Tôi không có nhiều thời gian như thế,
chỉ cho anh một tuần lễ. Sau một tuần lễ anh phải đưa người
vào phòng máy, hơn nữa, không thể để xảy ra một sai sót nào,
nói như anh, trăm phần trăm, không mạo hiểm”.

11

Một tuần lễ có bảy ngày.

Bảy ngày có một trăm sáu mươi tám tiếng đồng hồ.

Trừ thời gian ăn ngủ ra, còn lại bao nhiêu tiếng đồng hồ?

Để trở thành một hiệu thính viên nghe gió, tôi phải qua tám
tháng huấn luyện, nếu tính theo giờ học cũng phải hai nghìn
giờ. Các hiệu thính viên khác cũng đều thế cả. Có một người
miền Bắc tên là Lâm, đó là một cô gái, lúc đầu làm nhân viên
tổng đài điện thoại, một tháng sau, cô nhận biết và nhớ được tất
cả tiếng nói của mọi người trong đơn vị 701. Có được bản lĩnh ấy
tất nhiên nên làm hiệu thính viên. Vậy là ba tháng trước khi
chúng tôi tốt nghiệp, Lâm được xếp kèm vào đội chúng tôi. Hồi
đó, các sĩ quan huấn luyện không tin Lâm có thể tốt nghiệp
cùng chúng tôi, nhưng khi tốt nghiệp, điểm số của Lâm cao hơn
hẳn, nhất là tốc độ ghi moóc (đó là bài học chính của chúng tôi),
bỏ xa mọi người, mỗi phút có thể nhận và ghi hai trăm hai mươi
bốn mã điện báo, bình quân gấp đôi số mã toàn đội chúng tôi lúc
bấy giờ. Một năm sau, trong cuộc thi nhận và ghi tín hiệu moóc
của toàn ngành bưu điện cả nước, Lâm giành vô địch với thành
tích nhận và ghi hai trăm sáu mươi mốt mã điện báo, một thời
được mệnh danh là “Thiên binh thần tướng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.