LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 136

“Anh nhớ những ngày vừa qua không?” Im lặng một lúc, Mi Mi lên

tiếng.

“Ít lắm. Hẳn tôi phải ngủ rất nhiều. Tôi chẳng biết mình đang tỉnh

hay mơ. Tôi không nghe thấy gì, trừ tiếng vun vút, rù rì và ùng ục.”

“Anh bị làm sao thế?”
“Tôi chịu. Tôi bị thao túng.”
“Bởi?”
“Nỗi sợ hãi.”
“Anh sợ gì vậy?”
“Lúc đến nhà em mà không có ai, hàng xóm không biết mọi người

đi đâu, tôi cứ tưởng sẽ chẳng bao giờ gặp lại em. Em đã đi đâu thế?”

“Nhà em đi thăm họ hàng trong núi. Dì em mới qua đời, nên trời

chưa sáng, cả nhà đã phải lên đường rồi.” Cô kê miệng sát tai cậu.
“Anh chẳng có gì phải sợ. Bởi anh không thể mất em đâu. Em là một
phần của anh, cũng như anh là một phần của em vậy.”

Tin Win định đáp lại thì bước hụt chân trái, cỏ mọc um tùm, che lấp

cái lỗ trên mặt đất, dẫu có để ý cách mấy Mi Mi cũng chẳng thể phát
hiện. Tin Win đang đưa chân lên thì toàn thân cứng đờ, diễn biến như
một đoạn phim quay chậm. Chân cậu khua khoắng, tưởng như chẳng
bao giờ tìm thấy nổi mặt đất. Cậu vấp ngã, mất thăng bằng. Trong lúc
chới với, thay vì đưa hai tay ôm mặt theo bản năng, cậu lại giữ Mi Mi
chặt hơn. Cậu không biết mình ngã xuống tận đâu, khi nào dừng lại và
sẽ bị đập vào cái gì, cỏ, đá hay bụi rậm. Cậu cứ chới với mãi, điều tồi
tệ nhất là cảm giác mông lung về những thứ đợi mình phía trước. Cậu
ngoẹo đầu, gí cằm xuống ngực. Mi Mi bám chặt vào cậu. Hai người
ngã, đầu chúi xuống đất. Tin Win che chắn cho Mi Mi và hai người cứ
thế lăn lông lốc như khúc gỗ xuống con dốc phủ đầy cỏ.

Cú ngã kết thúc khi hai người lăn vào một chỗ trũng.
Mi Mi nằm phía trên. Đến tận lúc này, Tin Win mới nhận ra hai

người bám chặt nhau thế nào. Cậu không muốn buông lơi. Tim cô đập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.