LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 181

cậu. Qua những nhịp tim, cậu không xác định được mình đang đi trên
phố Tàu hay Ấn, đứng giữa người Anh hay người Myanmar. Tim mỗi
người mỗi khác, cho biết họ già trẻ, vui buồn, sợ hãi hay gan dạ,
nhưng chỉ vậy mà thôi.

Như yêu cầu, tài xế đợi cậu lúc sẩm tối gần Chùa Sule

*

. Họ chạy

ngang mặt hồ phản chiếu những đám mây chạng vạng màu hồng nhạt.

U Saw đợi cậu ở nhà. Từ ngày phẫu thuật, ngày nào hai chú cháu

cũng ăn tối cùng nhau. Hôm đầu, Tin Win thấy mệt mỏi nên chẳng
đụng vào phần cơm và cà ri của mình. Cậu xin bỏ dở, lấy lý do trời
nóng, U Saw chẳng để tâm lắm. Ông muốn biết cháu trai làm gì ngày
đầu nhận được món quà từ chính ông. Cháu thấy gì? Cháu đi đâu?

Những câu hỏi khiến Tin Win không thoải mái. Cậu không có nhu

cầu chia sẻ với U Saw. Cậu dành chúng cho Mi Mi. Song đồng thời,
cậu không muốn tỏ ra khiếm nhã hoặc vô ơn. Cậu phác sơ cảm nhận
ngắn gọn nhất có thể. Buổi tối thứ năm, Tin Win thấy chú không tỏ
thái độ gì khi cậu lặp lại những câu chuyện từ hôm trước, U Saw
không nghe hoặc không hứng thú. Có khi cả hai. Vậy cũng tốt. Quẩn
quanh mấy câu hỏi và lời đáp ấy mà thôi. Thế rồi tối tối, cuộc hội
thoại đến hẹn lại lên, và đúng hai mươi phút, người chú sẽ cắt ngang.
Ông nhai nốt miếng cuối, đứng dậy rồi giải thích mình còn công việc.
Ông chúc Tin Win ngủ ngon và ngày mới vui vẻ rồi biến mất.

Hôm nay thì khác, U Saw đứng trong hành lang đón khách. Hai

người cúi chào nhau lia lịa và nói thứ ngôn ngữ Tin Win không hiểu.
Thấy cậu tiến lại, chú vẫy tay bảo cậu vào phòng làm việc. Tin Win
ngồi chờ trên mép ghế bành da. Phòng khá tối. Sách xếp dựa tường
cao đến trần nhà. Trên chiếc bàn bọc da đặt cây quạt đang chạy vù vù.
Mấy phút sau, U Saw bước vào. Ông ngồi sau bàn rồi nhìn Tin Win.

“Cháu từng theo học ở tịnh xá dưới Kalaw phải không?”
“Vâng ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.