LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 194

Bởi phải ít nhất vài năm nữa, Tin Win mới hoàn thành chứng chỉ và trở

về, cháu ta đề nghị cô không thư từ thêm.

Cháu ta mong cô bảo trọng.

Trân trọng,

U Saw

Tôi đọc thư hai lần, rồi thêm lần nữa. U Ba nhìn tôi đợi chờ. Trông

ông hoạt bát và thư thái trở lại. Tựa hồ kí ức chỉ phủ bóng xuống
khuôn mặt ông trong thoáng chốc.

Tôi không biết nói gì. Khó mà tưởng nổi lá thư đã khiến Mi Mi đau

đớn nhường nào. Ắt bà cảm thấy bị ruồng bỏ và phản bội khủng khiếp.
Hơn hai năm trời không nghe tin gì của cha tôi. Viết cả trăm lá thư chỉ
để nhận lại những dòng hồi âm này. Quẩn quanh ở Kalaw, vấn xì gà,
mơ về cha tôi, về cuộc đời có ông bầu bạn, chẳng biết liệu có ngày gặp
lại, phải lệ thuộc những người anh trai không thực sự hiểu bà. Nỗi cô
đơn ấy khiến tôi uất nghẹn. Lần đầu tiên lòng tôi dấy lên nỗi xót
thương bà.

Đầu cuộc hành trình, Mi Mi chỉ là cái tên, chặng dừng trên con

đường tìm cha của tôi, không hơn. Song dần dà, bà mang một khuôn
mặt và dáng hình. Bà là người phụ nữ què quặt đã cướp cha khỏi tôi.
Giờ thì sao? Bà bị lừa dối trắng trợn. Lá thư này khiến tôi tức điên.

“Bà ấy tiếp nhận lá thư thế nào?” Tôi hỏi.
Từ túi áo, U Ba lấy ra phong thư thứ hai, thậm chí nhàu nhĩ hơn lá

đầu. Dấu bưu điện đề Kalaw ngày 26 tháng Mười hai năm 1941.

Người nhận: U Saw, 7 đường Halpin, Rangoon

Người gửi: Mi Mi

Ngài U Saw kính mến,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.