LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 205

10

A

i nấy trong quán trà đều lặng đi khi Tin Win kể xong chuyện. Có

thể nghe rõ tiếng đèn nến cháy lách tách và hơi thở đều đều của khách
khứa. Không ai nhúc nhích. Ruồi đậu trên bánh đường dinh dính cũng
ngừng vo ve.

Tin Win bộc bạch tất cả. Giờ giọng ông khản đặc. Môi mấp máy

nhưng tiếng chẳng còn. Liệu sau này ông còn nói được không? Ông
đứng dậy, nhấp ngụm trà nguội ngắt, vươn vai, đi ra cửa. Đến lúc rồi.
Ông quay lại, nhìn quanh lần nữa và cất lời từ biệt. Nụ cười là hình
ảnh cuối cùng họ thấy.

Xe tải chở lính bon bon trên đường. Những đứa trẻ mặc quân phục

xanh. Không ai buồn để tâm, song tất thảy đều dạt ra cho xe chạy. Xe
đang trễ.

Tin Win siết váy longyi rồi thong thả dạo xuống đường chính. Bên

phải là tịnh xá. Trên tường, nhiều chỗ ván đã long ra, mái tôn gỉ sét
chẳng có vẻ gì chống chịu được mưa gió. Duy những chiếc chuông
chùa nho nhỏ vẫn leng keng như xưa. Một tốp sư thầy trẻ tuổi đi chân
đất tiến về phía ông. Bụi đường khiến cà sa nâu đỏ của các thầy hóa
xám. Ông mỉm cười. Các thầy cười đáp lại.

Ông đi qua chợ vắng, băng ngang đường ray chỗ nhà ga con con,

đoạn chậm rãi bước lên khu đồi nhà bà. Ông dám chắc bà vẫn sống ở
nhà cha mẹ. Chốc chốc, ông lại dừng chân nhìn xung quanh. Ông
không vội. Năm mươi năm thì còn vội gì. Ông cũng chẳng hồi hộp.
Phút giây chiếc Boeing 737 của hãng Thái Airway’s đáp xuống
Rangoon, mọi âu lo trong ông dạt về miền xa, và giờ phút này, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.