LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 42

“Đau khổ gì thưa thầy?” Khin Maung thắc mắc.
“Nhiều vô kể, nhất là về mặt bệnh tật,” thầy bói đáp.
Thầy cầm phiến đá lên xem xét lại.
“Trong đầu đứa trẻ,” cuối cùng thầy nói.
“Phần nào của đầu ạ?” Khin Maung hỏi rành mạch, như thể ghép

từng kí tự từ những phần tách biệt. Sau này nghĩ lại, ông rất đỗi kinh
ngạc trước thái độ hiếu kì dai dẳng của mình, một sự bột phát không
giống ông chút nào.

Thầy nhìn phiến đá, thứ tiết lộ cho thầy mọi bí mật của vũ trụ. Nó

chính là cuốn sổ sinh tử, cuốn sổ của thương yêu. Thầy còn có thể nói
với họ những điều khác mà thầy thấy, như khả năng vượt trội mà đứa
trẻ này sẽ có, phép thuật cùng tài năng ẩn tàng trong cậu và món quà
của tình yêu. Nhưng thầy biết Mya Mya chẳng nghe nữa, còn Khin
Maung thì không thể hiểu. Nên thầy chỉ đáp, “Trong đôi mắt.”

Mya Mya hoàn toàn mù mờ về đoạn hội thoại ấy, lẫn đoạn tiếp theo.

Trên đường về nhà, chồng bà tuôn ra một tràng liên tu bất tận những
điều trước giờ bà chưa từng nghe qua miệng ông. Bà lê bước, rối bời.
Lời nói ong ong trong đầu bà như ruồi vo ve. Đau khổ tận tâm can.

Suốt nhiều tháng sau đó, Khin Maung năm lần bảy lượt giải thích

với vợ đúng là thầy bói có nói về đau khổ, thậm chí là đau khổ tận tâm
can, nhưng chủ yếu là đau khổ về bệnh tật chứ không đề cập đến lời
nguyền hay điềm báo tai ương. Bà bỏ ngoài tai. Ông thấy điều đó
trong mắt bà, trong cách bà đối xử với con, bế con nhưng không chạm
vào nó, nhìn con nhưng không thấy nó.

Tin Win sống trên đời chưa tròn hai mươi mốt ngày nhưng số mệnh

cậu đã được an bài, ít nhất với mẹ cậu là vậy. Sống. Trả giá. Giờ bà chỉ
mong tai qua nạn khỏi nốt phần đời còn lại.

Mỗi vậy thôi mà sao khó quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.