LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 127

bờ sông. Còn đây, trên thảo nguyên này, cô hiểu được ý nghĩa lớn lao và
sức mạnh của công việc cô đang làm.

Và đâu đó, tận đáy con tim vẫn lưu lại cái kỷ niệm về anh phi công nọ.

Cô vẫn nhớ nụ cười gượng gạo của anh khi anh oán trách lũ chim họa mi,
và cặp mắt anh nhìn cô ở Casumin, từ trên boong tàu và má anh bỗng giật
giật như khi ở bến Bêloderxco. Một con người đi ngang qua cuộc đời và
thật là đáng tiếc...

Masa nghĩ luôn đến chuyến đi vừa qua của cô, đến nỗi có lần cô nằm

mê thấy cuộc đời ấy trở lại. Những bụi cây tường vi sum suê ướt đẫm
sương đêm. Trời hoàng hôn. Trăng non dịu dàng giống như chiếc lưỡi liềm
bạc của một cô thợ gặt nào đó bỏ quên, trên nền bức rèm xanh biếc nhạt của
đêm khuya. Cảnh vật tĩnh mịch và lòng nhẹ lâng lâng đến nỗi Masa cười
thành tiếng ngay trong giấc ngủ.

Dải rừng vừa ươm như một con sông cạn xanh nhờ nhờ lao qua các đỉnh

núi cao và xuôi xuống những vùng thảo nguyên khô cằn nơi bụi đỏ cuốn
làm lên từng đám trên những con đường lớn. Công việc đang dồn dập. Cần
phải xới xỉa lớp keo vào đấy. Masa đã làm tất cả những việc đó với một sự
chu đáo đặc biệt, có thể nói với cả một miền trìu mến đối với những mầm
cây non nớt này.

Masa đen cháy đi. Những bím tóc của cô bạc nắng mặt trời. Bây giờ cô

đã giống như một cô gái thực thụ của đồng cỏ. Áo cô, đôi bàn tay cô, mọi
vật quanh cô đều toát ra mùi cây ngải cứu. Mùi ngải cứu bốc lên từ đám
lông xù của con chó Nardan chuyên canh gác toa tàu khi mọi người đi làm
ngoài thảo nguyên.

Con Nardan cùng gác nhà với Xtiopa, một thằng bé lên bảy tuổi, con

trai người phụ trách khu vực. Người và chó cả ngày cùng ở dưới bóng râm
của toa tàu, nghe tiếng gió khô đập vào một cây táo dại cong queo; mỗi đợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.