LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 32

- Trời! - Anđecxen tuyệt vọng kêu lên - Chả lẽ hôm nay mình không đi

được vì cái thằng đần độn này ư?

Anđecxen mở toang cửa sổ ra. Tiếng kính cửa rung mạnh đến nỗi gã bồi

phòng nghe thấy và ngẩng đầu lên. Anđecxen giơ hai tay lên trời phẫn nộ
lắc lắc hai quả đấm. Gã bồi phòng giật chiếc mũ của thằng bé, hoan hỉ giơ
chiếc mũ vẫy Anđecxen rồi chụp lên đầu thằng bé và nhảy lên, biến mất
vào một góc phố nhỏ. Anđecxen phá lên cười. Chàng không tức giận chút
nào. Thậm chí những chuyện ngộ nghĩnh vặt vãnh như thế càng làm cho thú
say mê du lịch trong người chàng mỗi ngày một mạnh thêm.

Du lịch bao giờ cũng hứa hẹn những điều bất ngờ. Ai mà biết trước

được lúc nào sẽ có cái nhìn hóm hỉnh của người đàn bà ánh lên trong khóe
mắt, lúc nào những ngọn tháp của một thành phố không quen biết sẽ hiện ra
ở đằng xa, và cột buồm của những con tàu lớn sẽ nghiêng ngả ở chân trời,
những vần thơ nào sẽ đến với ta trước cảnh cơn giông gầm thét trên dãy núi
Anpơ, và giọng ai sẽ hát cho ta nghe, như tiếng nhạc ngựa đường xa, bài hát
về một cuộc tình duyên dang dở.

Gã bồi phòng mang tấm vé xe về nhưng không trả lại tiền thừa,

Anđecxen túm lấy cổ gã và lịch sự tống ra ngoài hành lang. Ở đó chàng
bông đùa đập nhẹ lên gáy gã một cái và gã bồi phòng liền phóng thẳng
xuống cái cầu thang ọp ẹp, nhảy cách bậc và hát ầm ĩ.

* * *

X

e vừa đi khỏi Vơnidơ thì trời bắt đầu mưa lâm thâm. Đêm tối hạ

xuống đầm lầy. Người đánh xe nói rằng chính quỷ vương đã bày ra chuyện
bắt xe từ Vơnidơ đến Vêrôn phải đi đêm hôm thế này.

Hành khách không trả lời. Người đánh xe im lặng rồi giận dữ nhổ nước

bọt và báo trước để hành khách biết rằng ngoài mẩu nến tàn trong cái đèn
bằng sắt tây không còn một cây nến nào hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.