LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 35

Anđecxen thiu thiu ngủ.

Khi tỉnh lại thì trước tiên chàng nhìn thấy một ngôi sao lớn màu lá mạ.

Nó sáng rực ngay sát mặt đất. Đêm chừng đã khuya.

Xe đã dừng lại. Ở bên ngoài có tiếng nói lao xao. Anđecxen lắng tai

nghe. Người đánh xe đang mặc cả với mấy cô gái vừa gọi xe đỗ lại giữa
đường. Những giọng nói của các cô gái cứ ngọt lịm và giòn vang đến nỗi
cái cuộc mặc cả du dương ấy giống như khúc ngâm của một vở ca kịch cổ.
Người đánh xe không bằng lòng chở họ tới một thị trấn chắc là rất nhỏ bé
nào đó với giá tiền họ trả. Các cô gái nhao nhao nói rằng ba người đã góp
cả lại và họ không còn tiền nữa.

- Thôi được! Ađecxen bảo người đánh xe – Tôi sẽ trả nốt số tiền thiếu

mà anh đã càn rỡ đòi họ. Tôi sẽ thêm nữa nếu như anh thôi không ăn nói
thô lỗ với khách và tán dóc.

- Thôi được, mời các quý nương lên, - người đánh xe nói với các cô gái.

– Hãy cảm ơn Đức mẹ đã dun dủi cho các cô gặp cái ông hoàng ngoại quốc
coi tiền như rác này. Ông ấy chẳng qua không muốn xe phải đậu lại vì các
cô, thế thôi. Chứ ông ấy báu các cô lắm đấy!

- Giê su, lạy chúa tôi! – Nhà tu hành rên rỉ.
- Các cô lại đây ngồi gần tôi cho ấm, - thiếu phụ nói.
Mấy cô gái chuyền cho nhau đồ đạc, rì rầm bàn tán và lên xe, chào mọi

người, bẽn lẽn cám ơn Anđecxen rồi ngồi xuống và im lặng.

Họ mang theo lên xe mùi pho mát sữa cừu và mùi bạc hà. Anđecxen lờ

mờ trông thấy các hạt thủy tinh lấp lánh trong những đôi hoa tai rẻ tiền của
các cô gái. Xe đi, sỏi lạo xạo dưới bánh. Các cô gái bắt đầu thì thầm nói
chuyện.

- Họ muốn biết ông là ai, - thiếu phụ lên tiếng và Anđecxen đoán rằng

nàng đang cười diễu trong bóng tối. – Có thật là một ông hoàng ngoại quốc
không? Hay chỉ là một du khách kiểm lâm bình thường?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.