LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 65

huy trung đoàn nhân dịp bèn nhờ Samet đưa đứa con gái lên tám của ông
tên là Xuyzan về Pháp. Viên chỉ huy goá vợ, vì thế đi đâu ông cũng phải
đèo bòng con gái theo. Nhưng lần này ông quyết định tạm xa con và gửi nó
về cho người chị ở Ruăng. Khí hậu ở Mêhicô rất độc đối với trẻ con Âu.
Thêm vào đó, cuộc chiến tranh du kích hỗn độn ở đây chẳng thiếu gì những
nguy hiểm bất ngờ.

Trên đường Samet về Pháp khí nóng bốc ngùn ngụt trên Đại Tây

Dương. Con bé suốt ngày im lặng. Thậm chí nhìn những con cá bay vọt lên
khỏi mặt nước, bóng nhẫy, nó cũng chẳng mỉm cười.

Samet hết sức chăm sóc Xuyzan. Tất nhiên anh cũng hiểu rằng con bé

không chỉ mong được anh chăm sóc mà còn muốn được âu yếm vuốt ve.
Mà anh, tên lính của một trung đoàn thuộc địa, anh có thể nghĩ ra được cái
gì trìu mến kia chứ? Anh có thể mua vui cho nó bằng cách gì đây? Đánh
mạt chược với nó chăng? Hay hát cho nó nghe những bài hát thô tục của
lính tráng.

Nhưng dù sao cũng không thể cứ nín lặng mãi. Càng ngày anh càng hay

bắt gặp cái nhìn băn khoăn của con bé. Cuối cùng anh đánh liều kể cho nó
nghe một cách không có mạch lạc, về cuộc đời mình, nhớ lại những tình tiết
nhỏ nhặt nhất về một vạn chài trên bờ biển Măngsơ, những bãi cát tơi,
những vũng nước khi triều xuống, ngôi nhà thờ nhỏ trong thôn với quả
chuông rạn, chuyện bà mẹ anh chữa cho hàng xóm láng giềng khỏi chứng
đau rát thực quản.

Samet không tìm được chuyện gì buồn cười trong mẩu ký ức đó để làm

vui cho Xuyzan. Nhưng anh ngạc nhiên thấy con bé nghe một cách háo hức
và thậm chí còn bắt anh kể đi kể lại, đòi biết thêm những tình tiết mới.

Samet nặn óc tìm cho ra những tình tiết ấy, mãi cho đến khi anh không

còn tin được là chúng có thật. Đó không chỉ là những ký ức, mà chỉ là bóng
dáng mờ nhạt của chúng. Chúng tan ra như những mảng sương mù. Thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.