LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 106

chẳng có vẻ gì là sân của chung cả. Tôi sợ phải nghe thấy câu Kẻ đột nhập!
Ta sẽ dành cho ngươi một hình phạt mà ngươi không bao giờ quên được.
(Tôi thường nghĩ tới kẻ vi phạm là nghĩ tới thiên đường và địa ngục, lý do
là bài cầu nguyện “Cha của chúng con”).

Cũng đã xong, ngoài cánh cổng là cánh đồng rộng mức trung bình. Một

chiếc máy cày John Deree đang cày nó thành những luống mảnh. Mòng
biển sà xuống những luống cày, dễ dàng bắt những con sâu béo mập. Tôi ẩn
mình cho tới khi chiếc máy cày chạy khuất đường dành cho ngựa.

Rồi tôi bắt đầu băng ngang qua, như một nhân viên SAS

[52]

.

— TAYLOR!
Tôi cứng cả người trước khi kịp chạy.
Dawn Madden đang ngồi trong buồng lái của một chiếc máy cày cổ lỗ,

chuốt một cái que. Nó mặc cái áo khoác ngắn lưng, cổ tay có chun, đi đôi
giày lấm tấm bùn có dây màu đỏ.

Tôi lấy lại hơi thở bình thường “ổn rồi” (Tôi muốn gọi nó là Madden vì

nó gọi tôi là Taylor) - Dawn.

— Có cháy nhà - nó lấy dao róc những sợi gỗ lòng thòng - ở đâu vậy?
Dawn Madden nhại lại cái giọng “Hử?” của tôi - Sao mày lại chạy?
Mái tóc đen của nó trông thật bóng, chắc chắn nó đã dùng dầu. Tôi

muốn gần gũi hơn với nó - Tao thích chạy. Thỉnh thoảng thế, chỉ vì thích
thôi.

— Ô, thế à? Vậy cái gì khiến mày đi vào lối dành cho ngựa thế?
— Chẳng có gì. Tao chỉ ra ngoài. Đi lang thang.
— Thế thì - nó chỉ nắp ca-pô của chiếc máy cày - mày có thể lang thang

ở đó.

Tôi rất muốn nghe lời nó - Tại sao? - Tôi thực sự không muốn nghe nó.
Son bôi môi của nó là loại Fruit Gum tươi mọng - Vì tao bảo mày thế.
— Thế - tôi leo lên lốp trước - mày làm gì ở đây?
— Tao sống ở đây, mày biết mà.
Nắp ca-pô của chiếc máy cày làm ướt mông tôi - Căn nhà trong trang

trại kia? Phía sau kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.