LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 118

— Ừ, Moran. Mày đã lừa tao rất giỏi. OK.
— Trò Cá tháng Tư hay nhất tao từng làm.
— Thế tại sao mày lại biến đi? Tao nghĩ bọn mình sẽ tìm đường hầm với

nhau mà?

Giọng Moran chùng xuống - À, mày biết...
— Không, tao không biết. Tao nghĩ bọn mình đã thỏa thuận.
— Tao không muốn đánh thức mày - Moran nói, vẻ lúng túng.
“Lại chuyện bố nó”, Thằng em sinh đôi chưa hề ra đời nói...
Moran đã cứu tôi khỏi Gary Drake, nên tôi bỏ qua - Thế mày vẫn có ý

định tìm chứ? Đường hầm ấy? Hay mày lại lẻn đi lần nữa rồi chuồn một
mình?

— Tao đợi ở đây cho mày tóm được còn gì nữa?

Cánh đồng hoang có một bụi rậm mọc cao che mất bờ phía kia - Mày

chẳng bao giờ đoán được tao đã nhìn thấy gì chỗ lúc nãy - Tôi bắt đầu nói
với Moran.

Moran trả lời - Dawn Madden, trên một cái máy cày?
— Ô - Mày cũng nhìn thấy nó à?
— Đứa gàn bướng và rừng rực chính là nó. Nó bắt tao leo lên máy kéo

của nó.

— Thế hả?
— Ừ! Bắt tao vật tay với nó. Cá cái bánh trộn nhân táo và hạnh nhân

phết kem của tao lấy con dao của nó.

— Đứa nào thắng?
— Tao! Nó chỉ là đồ con gái! Nhưng dù sao nó cũng lấy cái bánh của

tao. Nó bảo tao xéo khỏi đất của bố dượng nó, nếu không nó sẽ bảo ông ấy
chĩa súng săn vào tao. Đứa gàn bướng và rừng rực chính là nó.

Giữa tháng 12 ta đi lùng sục thứ quà hy vọng được nhận, tìm được nó

rồi nhưng đến ngày Giáng sinh lại chẳng thấy nó nằm dưới gối. Cảm giác
lúc đó thế nào thì bây giờ tôi như vậy - Này, tao nhìn thấy thứ còn hay hơn
cả Dawn Madden trên máy kéo, hơn bất cứ chuyện gì trong tuần này.

— Hả, thật không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.