LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 169

Moran đang nghĩ - Ê. Mày chưa bao giờ là Ma quỷ, đúng không?

— Không, tao nghĩ...mày là Ma quỷ.
— Thế còn mẩu giấy này trong túi đựng bút của tao?
Nó lôi ra một mẩu giấy y hệt của tôi.
Moran hiểu ngay sự bối rối của tôi - Mày cũng nhận được một mẩu?
— Ừ - Việc này thật khó hiểu, đáng thất vọng và đáng lo. Khó hiểu bởi

Moran không là Ma quỷ. Đáng thất vọng vì gia nhập Ma quỷ làm gì khi
những đứa kém cỏi như Moran cũng được mời? Đáng lo bởi cái này biểu
hiện của một âm mưu gì đó.

Moran cười nhe răng - Hay đấy, Jace! - tôi kéo nó lên trên tường - Ma

quỷ đã chọn cả hai đứa mình cùng một lúc, hình như vậy.

— Đúng - tôi trả lời - hay đấy.
— Họ phải nghĩ rằng bọn mình là một đôi tự nhiên. Như thể Starsky và

Hutch

[78]

vậy.

— Ừ - tôi nhìn quanh nghĩa địa xem có dấu hiệu gì của Ross Wilcox.
— Hay Torvill và Dean. Tao hiểu mày rõ như hiểu mấy cái váy có trang

kim kia.

— Buồn cười thật.

Sao Kim sáng lên cạnh mặt trăng.
— Mày có nghĩ - Moran hỏi - họ sẽ đến không?
— Họ chẳng bảo bọn mình đợi ở đây là gì?
Một tiếng kèn trumpet như bị bóp nghẹt phát ra từ những căn nhà tranh

trong khu đất của nhà thờ.

— Ừ...nhưng mày có nghĩ đây là trò lừa?
Bắt chúng tôi đợi có thể là bài kiểm tra bí mật. “Nếu Moran bỏ cuộc”,

Maggot chỉ ra “mày sẽ là một tay Ma quỷ tốt hơn” - Về nhà đi, nếu mày
nghĩ là cần làm thế.

— Không, tao không có ý đó. Tao chỉ có ý... Ê! Sao cháy kìa!
— Đâu?
— Kia kìa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.