LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 172

Những nốt thăng.
Những nốt trầm.
Phải đến ba phút trôi qua. Tôi không biết phải làm gì.

Cửa sau mở ra và một bà béo ì ạch leo lên xe, bà ta nói: “Vicky đang

ngủ”. Tay thổi kèn kéo bà ta vào trong, quẳng cây kèn đi và họ bắt đầu hôn
nhau ngấu nghiến như hai con chó đang tấn công một chậu sữa. Chiếc xe
bắt đầu rung lên.

Tôi tụt xuống bồn, trượt chân khi dẫm phải một quá bóng chơi gôn.

Đứng dậy, tôi băng nhanh qua bãi cỏ, ngã vào một cái vòng bóng vồ vô
hình, đứng dậy rồi tính trượt mất cú nhảy lên xà hàng rào. Chân tôi kêu
oạch.

“Mày là đồ con lợn”, Thằng em sinh đôi chưa hề ra đời nói.
Tôi quăng người qua hàng rào và rơi xuống đất như một khúc gỗ.
Căn nhà thứ ba là nơi ông Broadwas sống. Nếu Broadwas nhìn thấy tôi,

ông ấy sẽ gọi điện cho ba, và tới nửa đêm tôi sẽ bị tống khỏi nhà. Những
giàn phun nước phun xì...xì...xì. Những giọt nước bắn vào mặt tôi. Gần như
cả khu vườn được một giàn đậu tây che khuất.

Nhưng tôi lại gặp một mối nguy khác. Từ khu vườn của tay thổi kèn

trumpet phía sau, có tiếng đàn bà gọi: Quay lại đây, Gerry! Đó lại là lũ cáo
thôi mà!

— Đó chẳng phải con cáo nào đâu! Lại một trong đám trẻ đấy!
Ngay phía trên đầu tôi, hai bàn tay nắm lấy hàng rào.
Tôi chạy hết tốc lực về phía cuối dãy đậu tây, người co rúm lại.
Ông Broadwas đang ngồi trên bậc cửa, nước từ vòi đang chảy vào một

can bằng kim loại.

Nỗi lo sợ làm tim tôi đập loạn xạ như bầy ong bay trong thùng.
Giọng người đàn bà phía sau tôi lại vang lên - Cáo đấy, Gerry! Tuần

trước Ted đã bắn hạ một con mà anh ấy nghĩ là quái thú Dartmoor lần đầu
xuất hiện.

— Ô, mày phải không? - Hai bàn tay đã rời phía trên hàng rào. Một bàn

tay đặt vào lỗ thủng mà chân đã tạo ra ở hàng rào - Một con cáo làm điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.