LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 173

này, phải không?

Một lần nữa những ngón tay của tay kèn trumpet lại đặt ngay phía trên

đầu tôi. Hàng rào rên rỉ khi gã chuẩn bị nâng người lên.

Ông Broadwas không nghe thấy gì do tiếng nước chảy, nhưng bây giờ

ông đã để vòi nước xuống bậc cửa và đứng dậy.

Dính bầy, dính bẫy rồi. Ba sẽ giết tôi mất.
— Mandy? - Một giọng nói phát ra từ khu vườn phía sau tôi - Gerry?
— Ồ, Vicks - Người đàn bà đầu tiên lên tiếng - Chúng ta nghe thấy một

giọng lạ.

— Anh đang tập kèn trumpet - người đàn ông nói - thì nghe thấy âm

thanh buồn cười nên đi ra để ngó xem cái gì.

— Ôi thế à? Nó là cái gì thế?
Ông Broadwas đã xoay lưng về phía tôi.
Hàng rào phía trước cao quá nên không thể nhảy qua được, cũng chẳng

có chỗ dựa.

— EM CÓ THỀ NGỬI THẤY MÙI CỦA NÓ TRÊN NGƯỜI ANH!

EM CÓ THỂ NHÌN THẤY SON MÔI.

Ông Broadwas vặn vòi nước lại.
— ĐÓ KHÔNG PHẢI SON MÔI, EM ĐIÊN RỒl - Tay thổi kèn phía

trên hàng rào hét lên - ĐÓ LÀ MỨT.

Ông già làm vườn cho nhà tôi bước về phía tôi nấp, nước trong thùng

kêu lọc bọc. Ánh mắt ông ấy gặp mắt tôi nhưng ông ấy trông không có vẻ
ngạc nhiên.

— Cháu vào để lấy quá bóng tennis - tôi buột miệng.
— Cách dễ nhất là đi qua phía sau nhà kho.
Ban đầu tôi chẳng hiểu gì.
— Cậu đang lãng phí thời gian quý giá - Ông Broadwas quay sang mấy

luống hành.

— Cám ơn ông - Tôi nghẹn họng, ông biết tôi nói dối nhưng vẫn tha cho

tôi. Tôi chạy nhanh ra lối đi và vòng qua góc nhà kho. Không khí sặc mùi
creozot mới. Hồi còn trẻ chắc chắn ông Broadwas phải là một Ma quỷ.

— TA ƯỚC MẸ CÁC NGƯỜI ĐÃ DÌM CHẾT CÁC NGƯỜI Ở KÊNH

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.