LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 18

Vài giọt nước nhỏ xuống quần lót của tôi.
— Ta và em trai sinh ra trong căn nhà này - rốt cuộc bà ta cũng lên

tiếng, họng sệ xuống như họng thằn lằn - Chúng ta không có ý định chuyển
đi.

— Ồ..., - tôi vẫn không chắc liệu bà ấy có sắp phun lửa vào mình không

- Hay đấy ạ!

— Đám trẻ các cậu thật mất trật tự!
— Cháu xin lỗi.
— Cậu thật bất cẩn khi làm em ta thức giấc.
Miệng tôi như bị dán keo - Không phải mình cháu gây tiếng ồn. Thật

đấy!

— Có những ngày - bà già vẫn không chớp mắt - em ta yêu bọn trẻ.

Nhưng có những ngày như hôm nay, các cậu khiến ông ấy rất bực.

— Cháu đã nói cháu rất tiếc.
— Rồi các cậu sẽ thấy tiếc hơn - bà già trông có vẻ cáu - khi ông ấy tóm

được các cậu.

Lúc này hình như những thứ vốn yên ắng lại nghe quá to, những thứ ồn

ào thì lại chẳng nghe thấy gì.

— Ông ấy... ông ấy... đang đi vắng ạ? Bây giờ ấy? Ý cháu hỏi em của bà

ấy?

— Phòng ông ấy vẫn y nguyên như khi ông ấy đi.
— Ông ấy bị ốm?
Bà ta hành động như thể chẳng nghe thấy tôi nói gì.
— Giờ cháu phải về nhà.
— Các cậu sẽ thấy tiếc hơn... - bà ta nhai rào rạo theo kiểu người già

vẫn làm để nước dãi khỏi chảy ra - khi băng nứt ra.

— Băng? Ở trên hồ? Nó vẫn cứng.
— Các cậu luôn nói thế. Ralph Bredon cũng đã nói thế.
— Ông ấy là ai?
— Ralph Bredon. Con của người bán thịt.
Có vẻ không được ổn lắm - Cháu phải về bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.