LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 199

— Nếu cha của bà là một nhà soạn nhạc nổi tiếng và mẹ bà là một quý

tộc, bà có thể làm những việc mà bà không thể làm khi bố bà làm ở các siêu
thị của Greenland và bà học trường phổ thông. Làm thơ là một trong số
những việc đó.

— Aha! Sự thật! Cậu sợ những kẻ thô lỗ đầy lông lá sẽ không cho cậu

vào bộ tộc của chúng nếu như cậu làm thơ.

— Vâng, đó ít nhiều là lý do...
— Nhiều? Hay là ít? Chính xác thì đâu là từ đúng?
Đôi lúc bà ta thật khó chịu - Lý do là thế, chính xác.
— Và cậu muốn trở thành một kẻ thô lỗ đầy lông lá?
— Cháu là trẻ con, cháu mới 13 tuổi. Bà đã nói rằng 13 là tuổi tội

nghiệp, bà đúng. Nếu không hoà vào chúng, chúng làm cho đời ta khốn
khổ. Như Floy Chaceley và Nicholas Briar.

— Bây giờ thì cậu đang nói như một nhà thơ thực sự.
— Cháu không hiểu khi bà nói những điều như vậy!
(Nếu là mẹ thì mẹ đã bỏ đi, Đừng nói với mẹ với cái giọng như thế!).
— Ta muốn nói rằng - quý bà Crommelynck gần như đã hài lòng - cậu

là con người đúng với những ngôn từ của cậu.

— Thế nghĩa là gì?
— Cậu trung thực một cách hoàn hảo.
— Bất kỳ ai cũng trung thực được.
— Nói về bề ngoài, Jason, thì đúng, dễ thôi. Nhưng về nỗi đau thì

không. Thế nên cậu cần một cuộc sống hai mặt. Một Jason Taylor tìm cách
được bọn thô lỗ lông lá chấp nhận. Một Jason Taylor khác là Eliot Bolivar
tìm cách được thế giới văn chương chấp nhận.

— Cái đó không thể thực hiện được?
— Nếu cậu muốn làm một kẻ xếp vần - bà lắc chỗ rượu trong cốc tạo

thành xoáy - thì rất khả thi. Nếu cậu là một nghệ sĩ thực sự - bà nhấp một
ngụm rượu - thì tuyệt đối chẳng bao giờ có. Nếu cậu không nói thật với thế
giới cậu là ai, là cái gì thì nghệ thuật của cậu sẽ bốc mùi giả dối.

Tôi không tìm được câu trả lời cho điều đó.
— Không ai biết những bài thơ của cậu? Một giáo viên? Một bạn thân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.