LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 216

Quà lưu niệm

— Thế nên trong khi ba đầu tắt mặt tối - ba chỉnh mặt để cạo vùng xung

quanh hai môi - trong một phòng họp đầy mùi mồ hôi để quảng cáo với các
khách hàng thông thái về các chương trình khuyến mãi số lượng lớn vào
mùa bán hàng năm nay - ba lại chìa cằm ra để cạo một chỗ khó - con sẽ
lượn quanh khu Lyme Regis trong nắng. Thế cũng ổn chút đấy hả? - rồi ba
rút phích máy cạo râu.

— Con đoán thế.
Phòng của chúng tôi trông qua mái xuống chỗ cái vịnh ngồ ngộ ăn ra

biển. Mòng biển lao xuống và rít lên như những Spitfire và
Messerschmitt

[90]

. Trên biển Manche, buổi chiều nồm có màu ngọc lam

như vỏ của hộp dầu gội đầu Head&Shoulders.

— À, con sẽ có khối thời gian! - ba ậm ừ một đoạn xuyên tạc của I do

like to be beside the seaside (Tôi thích ở cạnh bờ biển). (Cửa phòng tắm tự
mở ra nên khi ba mặc chiếc áo lưới và chiếc sơ-mi vừa là, tôi có thể thấy
ngực của ba hiện trong gương. Ngực ba đầy lông lá như cây cải xoong) -
Ước gì ba được trở lại thời 13 tuổi.

Thế thì, tôi nghĩ, rõ ràng ba quên tuổi đó thế nào.
Ba mở ví và lấy ra ba tờ tiền, ngần ngừ rồi lại lấy thêm hai tờ nữa. Dựa

vào ô cửa, ba đút chúng vào tủ ngăn kéo - Cho con ít tiền tiêu.

Năm bảng! - Cảm ơn ba.
— Nhưng đừng có tiêu vào mấy cái máy đánh bạc đấy!
— Tất nhiên là không rồi, thưa ba - tôi trả lời trước khi lệnh cấm mở

rộng tới mấy trò chơi dùng xèng - mấy cái đó toàn là phí tiền hết.

— Ba mừng khi nghe thấy thế, đánh bạc là việc dành cho mấy thằng

khờ. Được rồi, bây giờ là... - ba nhìn chiếc đồng hồ Rolex - 2 giờ kém 20?

Tôi ngó chiếc Casio - Vâng.
— Con chưa bao giờ đeo chiếc Omega của ông, ba thấy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.