LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 241

chó lùn tai rủ có đeo một cái biển quanh cổ ghi dòng chữ VÂNG, CHÚNG
TÔI ĐÃ MỞ CỬA! Phía trong có mùi giấy đen và sáp, mát lạnh như nước
đá. Những chiếc tủ u ám đựng các huân chương, kính, gươm, kiếm. Một
chiếc tủ có ngăn kéo kiểu xứ Wales lớn hơn cả phòng ngủ của tôi che mất
khu khuất nhất. Từ đây một tiếng kêu lạo xạo phát ra, tiếng động ấy hoá ra
là chương trình tường thuật cricket qua đài phát thanh.

Tiếng của một con dao trên một cái thớt.
Tôi nhìn quanh cái tủ.
— Nếu biết tôi sẽ vướng vào mớ lộn xộn này - người đàn bà Mỹ da đen

gừ gừ với tôi - thì tôi đã mang những quả anh đào kỳ quái - (Bà ta đẹp
nhưng cứ như người từ hành tinh khác tới nên chẳng thể hấp dẫn được). Từ
những ngón tay dinh dính của bà, một quả màu xanh-đỏ hình quả trứng kỳ
lạ đang nhỏ nước - anh đào là quả. Tống chúng vào, cho trượt trên răng,
nghiền, nuốt, xong. Chẳng có thứ gì của nó...bắn đi đâu.

Những lời đầu tiên của tôi đối với một người Mỹ thực sự đang sống là -

Quả gì kia hả bà?

— Biết xoài là gì không?
— Không, cháu xin lỗi.
— Tại sao phải xin lỗi? Cậu là người Anh! Cậu không biết thứ thức ăn

thực sự từ loại polystyrene kỳ dị. Thử tí không?

Ta không được nhận kẹo từ những người đàn ông đàng điếm trong công

viên nhưng nhận một loại quả của nước ngoài từ tay một người bán đồ cổ
thì chắc là được - OK.

Người đàn bà cắt một miếng lớn và cho vào bát thủy tinh. Bà cho một

cái nĩa bạc nhỏ xíu vào - Nghỉ chân một lúc đi!

Tôi ngồi trên chiếc ghế đẩu đan bằng liễu gai và đưa chiếc bát lên

miệng.

Miếng quả trơn trôi vào lưỡi tôi.
Chúa ơi, xoài cực kỳ...mùi đào ướp thơm, mùi hoa hồng vò.
— Thấy thế nào?
— Cực kỳ...
Lời tường thuật trận cricket đột ngột dồn lên “...toàn bộ khán giả ở sân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.