LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 244

— Để tôi nói thẳng chuyện này nhé, Jason. Cậu đã làm hỏng chiếc đồng

hồ kỳ dị này của ông nội, thực sự do vô tình, vào tháng giêng vừa qua? (Tôi
gật đầu). Và cậu đã dành tám tháng qua lùng sục mò tìm chiếc thay thế?
(Tôi gật đầu). Với những gì có trong tay một cậu bé 13 tuổi? (Tôi gật đầu).
Đi bằng xe đạp? (Tôi gật đầu). Chỉ cần thú nhận có phải sẽ dễ dàng hơn
nhiều không? Hãy chịu sự trừng phạt với tư cách một người đàn ông, rồi
tiếp tục sống?

— Ba mẹ cháu giết cháu mất. Thật đấy.
— Cái gì? Họ sẽ giết cậu? Thật? - Rosamund lấy hai tay vờ làm một

tiếng thét - Giết chính con mình vì làm hỏng chiếc đồng hồ kỳ dị này? Họ
đã vứt bỏ anh chị em cậu thế nào khi chúng làm vỡ đồ? Quẳng từng khúc
xương vào nhà vệ sinh rồi xả nước? Khi tháo đường ống, thợ sửa ống nước
tìm thấy xương của chúng chứ?

— OK, không phải họ sẽ giết cháu thật, nhưng họ sẽ nổi điên. Cháu sợ

nhất cái đó.

— Ừ, hừ...vậy họ sẽ “nổi điên” bao lâu? Suốt đời cậu? Hai chục năm?

Không có khả năng tha thứ?

— Rõ ràng không lâu như thế, nhưng...
— Ừ, hừ...tám tháng?
— Vài ngày, chắc chắn thế.
— Cái gì? Vài ngày? Vớ vẩn, Jason.
— Phải nhiều hơn thế. Chắc phải một tuần. Rồi họ sẽ chẳng để cháu

quên chuyện đó.

— Ừ, hừ...vậy cậu đoán cậu sẽ tiếp tục xiềng xích bao lâu?
— Cháu...(Gã treo cổ chặn mất từ “xin lỗi”) không thật hiểu ý bà?
— Một năm có bao nhiêu tuần?
— Năm mươi hai.
— Ừ, hừ...và cậu sống được bao nhiêu năm?
— Còn tùy. Bảy mươi.
— Bảy mươi lăm năm, trừ phi cậu tự làm mình lo lắng rồi chết trước.

OK. Năm mươi hai nhân với bảy mươi lăm bằng... - bà gõ vào chiếc máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.