LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 246

giờ là kiếm vài trăm bảng. Tôi nhai bánh ngọt nhân thịt, lòng tự hỏi làm thế
nào tôi có thể nói dối để giải thích việc chiếc đồng hồ biến mất, hoặc làm
sao để đó không phải lỗi của tôi hay nói dối mà không bị cật vấn.

Không thể thực hiện được.
Ban đầu bánh ngọt nhân thịt có vị rất ngon nhưng khi ăn xong, nó cứ

như dái lợn rắc hạt tiêu. Theo lời Julia thì đó chính xác là thứ người ta dùng
để làm bánh ngọt nhân thịt.

Cô bạn Yasmin Morton-Bagot của mẹ là chủ phòng trưng bày La Boîte

aux Mille Surprises nhưng mẹ quản lý cùng với một trợ lý tên là Agnes.
(Ba thường gọi đùa là La Bot

[112]

nhưng thực ra “boîte” nghĩa là “hộp”). La

Boîte aux Mille Surprises nửa là phòng trưng bày, nửa là cửa hàng. Cửa
hàng bán những thứ đồ ta có thể mua ở ngoại ô London. Bút máy từ Paris,
những bộ cờ từ Iceland, đồng hồ nguyên tử từ Áo, đồ trang sức từ Nam Tư,
mặt nạ từ Miến Điện. Phòng phía sau làm nơi trưng bày. Khách hàng là
người từ khắp các miền của nước Anh bởi cô Yasmin Morton-Bagot biết
các nghệ sĩ trên cả thế giới. Bây giờ bức tranh đắt giá nhất là tác phẩm của
Volker Oldenburg. Volker Oldenburg vẽ nên mỹ thuật hiện đại trong một
căn hầm chứa khoai tây ở Tây Berlin. Tôi không chắc Tunnel #9 là một bức
tranh ở chỗ nào nhưng giá của nó là 1950 bảng.

Tiền tiêu vặt của tôi trong mười ba năm là 1950 bảng.
— Chúng ta đang ăn mừng, Jason - giọng Agnes lơ lớ giọng Wales nên

tôi không chắc mình có nghe đúng hay không - Mẹ cháu vừa bán được một
bức tranh.

— Tuyệt vời. Một trong những bức đắt tiền hả cô?
— Một trong những bức rất đắt.
— Chào con yêu - mẹ xuất hiện từ phòng trưng bày - buổi sáng vui vẻ

chứ?

— Ừ (Gã treo cổ chặn mất “không” hoặc “không tồi”) vui. Cô Agnes

bảo mẹ vừa (Gã treo cổ lại chặn mất “bán”)...một khách hàng vừa mua một
bức tranh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.