LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 249

— Trả cho cái gì? - mẹ cười, vẻ rùng mình.
— Trừ phi cô bắt được bọn cháu đã ra khỏi cửa hàng, cô chẳng làm

được gì! Bố cháu có một luật sư cực giỏi.

— Thế à? Thì tôi cũng vậy - mẹ đáp lời, thật nhanh trí - tôi có hai nhân

chứng đã nhìn thấy các cô tìm cách chuồn.

Nàng tiên tiến về phía mẹ và tôi nghĩ cô ta chuẩn bị đánh mẹ - ĐƯA

CHÌA KHOÁ CHO TÔI, NẾU KHÔNG CÔ SẼ HỐI HẬN VÌ ĐIỀU ĐÓ!

— Đến bây giờ cô vẫn không nhận ra (tôi không biết mẹ có thể cứng rắn

thế) rằng cô hoàn toàn không đe dọa tôi?

— Làm ơn - nước mắt đã tràn ra khuôn mặt của Trứng cá - làm

ơn...cháu...

— Trong trường hợp đó - Nàng tiên gắt lên - coi như tôi chỉ vừa cầm

một trong số những bức tượng dở hơi của cô và mở đường thoát khỏi
chuyện này...

Mẹ gật đầu với tôi, bây giờ.
Ánh đèn flash làm cả ba cô gái nhảy dựng lên.
Tấm ảnh chui ra khỏi chiếc máy Polaroid. Tôi cầm góc của nó và vẩy để

làm khô trong một hai giây. Rồi tôi chụp thêm một tấm nữa cho yên tâm.

— Anh ta nghĩ - Nàng tiên bắt đầu suy sụp - anh ta đang làm cái gì vậy?
— Tuần tới - mẹ nói - tôi sẽ tới thăm mọi trường trong thành phố cùng

một sĩ quan cánh sát và những bức ảnh này, trước tiên là Cao đẳng nữ
Cheltenham - Cá biến hình run rẩy vì tuyệt vọng - các bà hiệu trưởng luôn
sẵn sàng hợp tác, họ thà đuổi một vài con sâu còn hơn mạo hiểm để trường
mình bị đưa lên báo vì những lý do chẳng đâu vào đâu. Ai có thể đổ tội cho
họ?

— Ophelia - giọng Trứng cá khẽ khàng như mèo con - bọn mình hãy

chỉ...

— Ophelia! - mẹ đang khoái vì điều này - Cô không có nhiều Ophelia

để tống vào tù đâu.

Những lựa chọn của Nàng tiên-Ophelia đang bớt dần đi.
— Hoặc - mẹ lúc lắc chùm chìa khóa - lộn hết túi xách và túi quần áo

của các cô ra và trả đồ cho tôi. Nói cho tôi tên, tên trường, địa chỉ và số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.