LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 35

lấy một tờ tạp chí National Geographic cũ mèm. Trong tạp chí có đăng tin
một phụ nữ Mỹ dạy tinh tinh nói bằng ngôn ngữ cử chỉ.

Hầu hết mọi người coi nói lắp và nói cà lăm giống nhau nhưng thực ra

chúng khác nhau như tiêu chảy và táo bón vậy. Nói cà lăm là khi ta phát âm
được phần đầu tiên của từ nhưng không thể tránh việc lặp phần còn lại của
từ đó. Chẳng hạn: cà...cà...cà...lăm. Nói lắp là khi ta tắc ngay ở phần đầu tiên
của từ đó, ví như 1...1...lắp. Tôi bị nói lắp, đó là lý do tôi tới gặp cô De Roo.
(Đó là tên thật của cô ấy. Không phải cái tên Hà Lan cũng không phải tên
Australia). Tôi bắt đầu tới đây vào một mùa hè, khi trời không hề mưa và
đồi Malvern ngả màu nâu, cách đây 5 năm rồi. Hồi đó cô Throckmorton
chơi trò Gã treo cổ trên bảng, nắng chiều chiếu vào phòng. Trên bảng là
chữ: S...O...N...C...A.

Bất kỳ cái đầu u tối nào cũng có thể đoán được từ đó, thế nên tôi giơ tay.

Cô Throckmorton nói “Jason?”, và đó là lúc cuộc đời tôi chia làm hai nửa:
trước và sau khi có Gã treo cổ. Từ “sơn ca” bật ra trong óc tôi nhưng nó
không thể hiện thành lời. Chữ “S” thì bật ra dễ nhưng càng cố bật ra thì phần
còn lại mũi của tôi càng nghẹt lại. Tôi nhớ khi đó Lucy Sneads thì thầm với
Angela Bullock và cười khúc khích, còn Robin South nhìn chằm chằm cảnh
lạ lùng ấy. Tôi cũng sẽ làm thế nếu đó không phải tôi. Khi một người nói lắp
nói đến bật con ngươi ra, mặt người đó sẽ đỏ lên, cả người run rẩy như một
người vật tay gặp đối thủ ngang tầm, còn mồm thì đ...đ...đớp như cá mắc
lưới. Phải buồn cười lắm.

Nhưng với tôi thì chẳng buồn cười. Cô Throckmorton đang chờ. Mọi

người trong lớp đang chờ. Mọi con quạ, mọi con nhện trong làng Thiên nga
đen đang chờ. Mọi đám mây, mọi xe hơi trên xa lộ, ngay cả bà Thatcher
cũng im phắc nghe ngóng, theo dõi và nghĩ “Jason Taylor có chuyện gì
thế?”.

Nhưng dù tôi có sốc, sợ hãi, không dám thở, có xấu hổ thế nào, có trông

thế nào, dù tôi ghét chính mình thế nào vì không thể nói một từ đơn giản
bằng chính giọng của mình, tôi vẫn không thể nói ra từ “sơn ca”. Cuối cùng
tôi nói “Em không chắc, thưa cô” và cô Throckmorton bảo “Cô hiểu”. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.