LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 376

— Có...có một bà sống ở đây phải không ạ?
— Mẹ vợ chú ấy à? Bà Gretton?
— Bà ấy già rồi ạ. Toàn mặc đồ đen, tóc bạc trắng.
— Đúng rồi. Giống như bà ngoại trong phim Nhà Adams.
— Dạ phải.
— Bà ấy chuyển đến căn hộ nhà chú rồi, bên kia đường thôi. Cháu quen

bà ấy à?

— Cháu...(Gã treo cổ chặn mất từ “biết”), nghe thì kỳ quặc, nhưng cách

đây một năm, cháu bị trật mắt cá. Dạo đó mặt hồ trong rừng còn bị đóng
băng. Trời thì gần tối rồi, cháu tập tễnh mãi mới đi từ hồ về đến đây và gõ
cửa...

— Vậy là cháu đấy à? - mặt người thợ xây sững lại vì ngạc nhiên - Bà

ấy chữa chân cho cháu bằng một loại thuốc đắp, đúng không?

— Vâng ạ. Rất hiệu nghiệm chú ạ.
— Chú cũng nghĩ vậy. Bà ấy cũng chữa cổ tay cho chú cách đây vài

năm. Đúng là như có phép tiên. Nhưng năm ngoái vợ chồng chú cứ tưởng
bà ấy bịa ra cháu.

— Bịa ra cháu?
— Ngay cả trước khi bị đột qụy, bà ấy đã hơi..., kiểu như lúc nào cũng ở

trên mây. Chúng ta cứ nghĩ cháu cũng là một trong những - chú thợ xây bắt
chước giọng một nhân vật trong một bộ phim kinh dị - thằng bé bị chết
đuối dưới hồ mà bà ấy suốt ngày nói đến.

— À, vâng. Lúc cháu đi thì bà ấy đã ngủ say.
— Bà ấy lúc nào chẳng vậy! Chú cá là bà ấy đã nhốt cháu trong phòng?
— Dạ vâng, đúng thế ạ, vì thế cháu không kịp cảm ơn chuyện bà ấy đã

chữa khỏi cái mắt cá chân cho cháu.

— Nếu muốn, cháu có thể nói bây giờ cũng được - người thợ xây vừa

nói vừa húp thẳng cà phê vào miệng để không bị bỏng môi - chưa chắc bà
ấy đã nhớ ra cháu đâu, nhưng dù sao thì hôm nay bà ấy cũng đang vui vẻ.
Cháu nhìn thấy tòa nhà màu vàng kia chứ, đằng sau rặng cây ấy. Chúng ta
sống ở đó đấy.

— Nhưng...cháu cứ tưởng nơi này cách xa xung quanh nhiều dặm chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.