LÀNG THIÊN NGA ĐEN - Trang 83

— Đừng có trông hoảng thế. Làm sao Grant Burch nghi ngờ anh? Anh

đã từ chối điếu thuốc bẩn thỉu của nó. Nhưng cũng không phải một vụ
phạm tội hoàn hảo.

Hugo bật một que diêm, khum tay che rồi ngả người về phía tôi.
Một cơn gió bất chợt giằng điếu Lambert & Butler khỏi tay tôi, rơi vào

giữa các thanh ghế - Ôi, điên thật! - Tôi cúi xuống để lấy lại - Xin lỗi.

— Lấy một điếu mới và đừng nói “xin lỗi”. Kiểu gì anh cũng phải hiến

toàn bộ số thuốc thừa cho sinh vật hoang dã ở đây - Ông anh họ tôi chìa ra
bao Lambert & Butler. Kẻ thông minh khôn ngoan không bao giờ để bị bắt
khi trong người còn giữ đồ.

Tôi nhìn bao thuốc Hugo chìa ra - Hugo, em cảm ơn anh vì..., anh biết,

đã chỉ cho em mọi thứ, nhưng nói thật, em không chắc nếu như...

— Jace - Hugo đùa bằng cách làm vẻ mặt ngạc nhiên - em không nói

rằng em rút lui bây giờ chứ? Anh nghĩ bọn mình đã quyết định bỏ sự trinh
trắng đáng xấu hổ của em rồi?

— Vâng...nhưng có lẽ...không phải hôm nay.
Những cơn gió mạnh xô vào nhau trong cánh rừng đang lo lắng.
— “Không phải hôm nay”, hử?
Tôi gật đầu, lo anh ấy sẽ phát cáu.
— Quyền lựa chọn thuộc về em, Jace - Hugo lấy vẻ mặt lịch thiệp - Ý

anh là chúng mình là bạn bè, phải không? Anh không thể vặn tay em, bắt
em làm điều mình không muốn.

— Cám ơn - tôi thấy mình xuẩn ngốc nhưng vẫn biết ơn.
— Nhưng - Hugo tự châm một điếu thuốc cho mình - anh có nghĩa vụ

chỉ ra rằng đây không chỉ là hút một điếu thuốc xoàng xĩnh gây ung thư.

— Ý anh là gì?
Hugo nhăn mặt kiểu khó xử vì <Anh nên hay không nên đây?
>- Nào, nói đi.
— Cậu cần nghe một vài sự thật chua chát, cậu em - anh hít một hơi

thuốc dài - nhưng em nên biết rằng anh nói với em chỉ để tốt cho em.

— OK, em (Gã treo cổ giữ mất từ “nhớ”) hiểu.
— Hứa với anh nhé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.