LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 127

Vì không muốn thất lễ, cô vẫn thiết lập lại tường phòng vệ, rồi cầm lấy bàn
tay nhỏ bé trắng nõn kia.

“Xin chào, em là Đàm Như Nhân.” Cô rụt rè mở miệng hỏi hảo.

Người phụ nữ mỉm cười, nét cười kia khiến khuôn mặt vốn thanh lãnh hiện
lên chút ấm áp.

“Tường phòng hộ của em rất tốt, rất vững chắc.”

Lờit thình lình khiến cô phát hoảng. Càng làm cho cô kinh hoàng là cùng
lúc đó, cô mới phát hiện có dòng nước ấm áp nào đó, vô hình vây quanh cô,
mềm nhẹ thử thăm dò.

Trong nháy mắt, cô gần như muốn rút tay về, nhưng người phụ nữ chủ
động buông lỏng tay ra, ngồi xuống trên cái ghế dựa đối diện cô.

“Chị. . . . . .” Cô bất an nhìn người phụ nữ trước mắt.

“Cũng như em. Rất nhiều năm trước, chị gặp phải một chút việc, não bộ bị
kích thích.” Không nhiều lời vô nghĩa, Hiểu Dạ trực tiếp mở miệng hời hợt
nói: “Sau này, chị phát hiện có một ít di chứng thuận lợi lại có chút vướng
bận.”

Cô ấy nói thật thoải mái.

Như Nhân kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mắt .” Chị. . . . . . Có thể, chị
giống em? Chị không cảm thấy bị quấy nhiễu sao?”

“Đương nhiên có, chẳng qua chị khác em là chị không đột nhiên liền biến
thành như vậy, mà là từ từ gia tăng. Ở đây một chút, ở đó một chút.” Rót
chén trà lài cho mình và cô bé đang sững sờ này, Hiểu Dạ nhìn cô, nói:
“Lúc đó vì bảo về bản thân, chị học cách khống chế. Ngay từ đầu, cái chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.