LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 129

Chỉ nghĩ thôi đã ta cảm thấy rất kinh khủng

“Em xin lỗi.” Không chút suy nghĩ, Như Nhân nhanh chóng xin lỗi.

Hiểu Dạ cong khóe môi, cô thích cô gái Đàm Như Nhân này. Cô ấy trái tim
lương thiện, nhưng vì quá lương thiện nên mới bị ảnh hưởng lớn như vậy.

“Yên tâm, đều đã qua rồi.” Cô buông chén trà lài, dịu dàng nói: “Bây giờ,
chúng ta nói về cảnh tượng tối hôm đó em cảm ứng được nhé. Vừa rồi chị
đã thử một chút, chị không cho rằng tường phòng vệ của em có chỗ nào
thiếu hụt. Chị biết muốn em hồi tưởng lại vụ án mạng kia là có hơi tàn
nhẫn, nhưng em có thể nói với chị, em đã nhìn thấy cái gì không?”

Như Nhân có chút lo lắng, cô bất an lại nhìn A Lãng liếc một cái, không
ngờ lại phát hiện anh cũng đang nhìn cô. Sau đó anh làm như không có việc
gì chuyển tầm mắt, uống một ngụm bia lạnh lẽo, vì một câu của Đào Hoa
mà cùng Phượng Lực Cương cười ồ lên.

Nhưng cô đột nhiên có cảm giác thực ra anh biết Ô Hiểu Dạ đang hỏi cô cái
gì.

Trong một cái chớp mắt vừa rồi, vẻ mặt của anh thoạt nhìn giống như. . . . .
. Lo lắng?

Hẳn là cô suy nghĩ quá nhiều rồi, người đàn ông kia không biết đọc tâm,
không thể nào biết bất an của cô.

Dù vậy, cô vẫn muốn dỡ bỏ tường phòng ngự, bắt giữ cảm xúc của anh.
Nhưng ở đây quá nhiều người, rất nguy hiểm. Mà Ô Hiểu Dạ còn đang chờ

Người phụ nữ này giống cô, mà A Lãng tin tưởng cô ấy. Anh tin tưởng Ô
Hiểu Dạ, mà cô lại tin anh.

Cho nên cô đoán, cô có thể tin tưởng Ô Hiểu Dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.