LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 133

A Lãng nhìn cô gái vẫn ngồi ở bên cửa sổ, tuy đã không còn khóc nhưng
sắc mặt lại vẫn trắng bệch như tờ giấy, bất giác mím môi, hai tay cắm ở
trong túi siết lại.

Không phải anh không tin chị Hiểu Dạ, anh biết chị ấy sẽ không làm hại
Đàm Như Nhân. Nhưng trong nháy mắt đó, anh thật sự cho rằng cô sẽ té
xỉu.

“Khi em xen vào, chị đang dạy cô ấy làm thế nào để tăng mạnh tường
phòng vệ của cô ấy.”

Nghe vậy, anh chuyển tầm mắt nhìn người phụ nữ cười như không cười
trước mắt, cảm thấy xấu hổ dâng lên, không khỏi ấp úng mở miệng: “Rất
xin lỗi, em không biết, nhưng cô ấy nhìn như. . . . . .”

“Chị biết, không sao.” Hiểu Dạ lắc đầu, nói: “Chị vốn chỉ muốn cô ấy nhớ
lại những gì đã thấy ngày hôm đó, nhưng cô ấy quá nhạy cảm. Chỉ nhớ lại
thôi đã khiến cho cô ấy đau thành như vậy, cô ấy cần học cách bảo vệ mình,
bằng không nếu cảm nhận thêm vài án mạng như lần này, chỉ sợ sẽ tạo
thành tổn thương rất lớn đối với thân thể

“Là sao?”

“Cô ấy rất lương thiện, rất dễ dàng có tâm lí đồng cảm với người bị hại.
Năng lực của cô ấy rất mạnh, nhưng đây cũng đồng thời khiến cô ấy trở
nên vô cùng yếu ớt.”

Hiểu Dạ xoa eo, chuyển tầm mắt sang A Lãng, nói: “Vừa rồi khi cô ấy
không khống chế được, chị đã kiểm tra một chút. Nói đơn giản là mỗi lần
cô ấy bị cảm xúc đánh sâu vào cô ấy sẽ đồng hóa với người bị hại. Khi
người đẹp tóc vàng kia bị mổ bụng, cô ấy cũng sẽ cảm thấy như mình đang
bị mổ bụng. Nếu như liên kết mạnh hơn một chút, trên thân thể cô ấy cũng
sẽ xuất hiện thương tổn thương tự.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.