LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 159

Cô đi cà nhắc dùng ngón tay với vẫn không lấy được nấm hương. Anh dễ
dàng lấy xuống, nhưng không vì thế mà rời đi.

“Cô còn chưa trả lời tôi.”

Hơi thở ấm áp chậm rãi lướt qua tai cô.

“Cái. . . . . . Cái gì?” Như Nhân hơi run lên, không nhịn được càng nghiêng
về phía trước.

Sao cô không rơi vào bẫy? Cô ghét khuyết điểm nào của tên vạn người mê
kia?

A Lãng muốn hỏi, nhưng cô lảng tránh. Bởi vì đứng rất gần, anh có thể
cảm giác được sự căng thẳng của cô, cô vẫn thích để ý đến anh, anh biết.

Anh không muốn nhắc đến sự tồn tại của tên kia với cô nữa.

“Không có gì. . . . . .” Anh tiếp tục đứng ở sau lưng cô, không đến một tấc,
nhìn cái gáy tuyệt đẹp của cô lộ ra, còn cả tai phải của cô dần dần đỏ lên,
lẩm bẩm: “Cô thật thơm. . . . . .”

Cô thở dốc một hơi, anh có thể nghe thấy.

“Đó là. . . . . . Mùi dầu gội đầu. . . . . .” Hai tay Như Nhân vẫn đặt trên kệ
bếp, mũi chân bắt đầu cảm thấy vô lực mà phát run, vẫn không dám quay
đầu xoay người. Anh đứng quá gần khiến đầu cô r loạn.

Gáy cô hiện lên rặng mây đỏ, mái tơ mềm mại mê người trên gáy run rẩy.

Không phải mùi dầu gội đầu.

Anh biết, mùi hương kia là mùi hương trên người cô, mùi thơm của cơ thể
cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.