LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 75

Sau đó Đàm Như Nhân nhìn anh mở cửa, đi tất và giày vào rồi rời đi.

Anh không nói hẹn gặp lại, cô cũng vậy.

Cô và anh, đều không kỳ vọng cao vào chuyện gặp lại.

Nhìn người đàn ông biến mất ở ngoài cửa, cô không biết vì sao mình lại nói
cho anh nhiều như vậy, có lẽ là bởi vì cô chỉ không muốn người đàn ông
này thương hại cô.

Anh không phải người đàn ông lịch sự, nhưng anh cũng không phải người
xấu.

Quan Lãng, chỉ là một người cô đã từng thích.

Cô và người đàn ông này không có quá khứ, không có hiện tại, càng không
thể có tương lai.

Cô biết rõ, luôn biết rằng trên thế giới này, người không thể chịu được loại
năng lực đặc biệt này của cô nhất chính là anh.

Cô có thể đọc tâm, mà anh chưa bao giờ muốn bị người khác nhìn thấu.

Vì sinh tồn, cô xây một bức tường rào khổng lồ trong lòng, anh cũng chỉ
làm chuyện tương tự, cô không nên cảm thấy

Nhưng cô đã từng lén ảo tưởng rằng có lẽ. . . . . . sẽ có khả năng . . . . . .

Nắm chén trà trong tay, cô chậm rãi uống một ngụm trà ấm áp nhưng cổ
vẫn thít lại, chỉ có khóe miệng cong lên một nụ cười chua sót.

Chương 11

Tám giờ tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.