LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2139

Bước vào nhà ăn, ánh đèn màu lam, bộ đồ ăn màu lam, cái bàn cũng màu

làm, khiến người ta có một loại ảo giác như đang ở dưới biển Aegean(*),
phong cách trang trí lãng mạn, đồ ăn tràn ngập hương vị Châu Âu tinh xảo,
khắp nơi tràn đầy cảm giác Địa Trung Hải.(*) Biển Aegean: là một vùng
vịnh nối dài của Địa Trung Hải nằm giữa nam Balkan và bán đảo Anatolia,
giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ.

“Bạch Tuyết” - một âm thanh từ phía sau truyền đến. Người này là

Khang Nghị, anh họ Khang Cốc - cảnh sát Khang.

Quay người, trông thấy Khang Nghị, cô để lộ nụ cười đầy ấm áp.

Trong mắt Khang Nghị, Bạch Tuyết là độc nhất vô nhị. Nhìn thấy cô

mỉm cười, đường cong khóe miệng cũng rất hoàn mỹ, ánh mắt tràn ngập
yêu thích, khiến người khác không thể rời khỏi, đúng vậy, cứ hấp dẫn
không thôi, nụ cười vấn vương trong lòng, không cách nào xóa nhòa.

Cô như bức tượng của một nữ thần, hào phóng, đoan trang, dịu dàng,

đằm thắm, không một người đàn ông nào không tôn thờ cô.

Khang Nghị mê đắm Bạch Tuyết, người phụ nữ mà anh nghĩ tới lại xuất

hiện trước mặt anh một lần nữa. Người phụ nữ duy nhất khiến anh rung
động, nắm giữ trái tim anh đang ở ngay trước mắt anh lúc này.

Đưa tay ra là có thể chạm vào!

Nhưng lại không thể!

Bởi vì cô là của người khác, cô không thuộc về anh!

Con đường đầy cô độc, tĩnh mịch phủ đầy cây, trái tim sầu muộn, gió

thổi làm mơ hồ, đã lâu không nhớ lại, đi bộ trong góc vắng lặng, không
gian ồn ào, tất cả đều tỏa ra sự đau đớn, nhưng lời hứa yêu em vẫn còn
nguyên, cho dù gió mưa cũng không phai tàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.