rồi!" Bạch Tuyết trêu đùa nói.
"Người phụ nữ này, em ——" Lang Vương bi thương quát.
Anh có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!
"Anh đã là ba của ba đứa con rồi, cũng không thể giống như đứa bé diễn
trên TV: anh (xưng hô trong tiếng Trung “ni” với “wo” giống với tiếng Anh
dùng “I” với “You”, nên ở đây có thể hiểu là anh) muốn bú sữa mẹ. . . . . ."
Bạch Tuyết nhại theo tiếng nói trên TV trêu chọc Lang Vương.
Lang Vương đen mặt!
Một tay ôm lấy người phụ nữ nhỏ vào trong ngực.
"Con trai, ba con lại muốn uống trộm. . . . . . Ưmh. . . . . ." Lang Vương
cúi đầu cắn Bạch Tuyết, không để cho cô gọi ra, tránh cho con trai nghe
thấy mà chạy đến.
Lúc này, ở chỗ tối có một đôi mắt tà ác đang nhìn chằm chằm vào bọn
họ.
Lang Vương hôn người phụ nữ nhỏ, khóe miệng nhếch lên, trong nháy
mắt con mắt sắc lạnh xuống.
Thật là to gan, lại dám ở trong phủ Lang Vương giở trò quỷ.
Lát sau, Bạch Tuyết bị hôn đến chóng mặt, hốt hoảng chỉnh sửa quần áo
một chút, "Đừng làm rộn, ngộ nhỡ có người đi vào thì sao?"
"Người đâu ——" Lang Vương đi trong đại sảnh, hô một tiếng, một
người làm cung kính đi tới.
Bởi vì Bạch Tuyết không thích có người phục vụ bên cạnh, rất không
quen, cô cần không gian tự do, cho nên Lang Vương không thể làm gì khác