LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 154

- Có chuyện gì?

- Tôi đói.

Dương Đình Phong dở khóc dở cười, khóe miệng cong lên.

- Tôi đi nấu ăn, cậu ở trong đây nghỉ ngơi.

Nói liền làm liền, Dương Đình Phong ngồi dậy rời khỏi giường, ở phía

sau cổ tay đột ngột bị Mạch Quai kéo trở lại, Dương Đình Phong chau mày
hỏi.

- Lại là chuyện gì?

- Không hẳn. Cậu đi đi. - Điều muốn nói đến tột cùng vẫn không thể

mở miệng, Mạch Quai lắc đầu, bất đắc dĩ mỉm cười.

Dương Đình Phong không có ý định suy xét, rời khỏi phòng ngủ, ở

dưới nhà bếp lạch cạch nấu bữa trưa. Vừa lúc dọn thức ăn ra bàn, Mạch
Quai trên người chùm kín chăn bước ra ngoài, bộ dạng thoạt nhìn rất giống
một tổ kén bướm.

Bữa trưa gồm có thịt kho Tàu, canh sườn, trứng chiên tỏi và súp hải

sản, đối với tay nghề của một người phụ nữ thì đây chỉ là những món ăn
đơn giản, khác với một nam sinh 17 tuổi như Dương Đình Phong, tay nghề
như vậy đối với Mạch Quai là vô cùng lợi hại, ngay cả đồ ăn cũng được
bày biện đẹp đẽ trên đĩa thủy tinh, mỗi món đều nấu vừa phải, không ít
không nhiều, hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn của một bữa ăn gia đình.

- Cậu cũng biết nấu ăn sao? Hảo lợi hại a. - Mạch Quai không khách

sao cầm đũa lên, tầm mắt quét quanh một lượt đĩa thức ăn trên bàn, gắp
miếng trứng chiên tỏi chấm nước chấm, chậm rãi cho vào miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.