LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 302

đỏ mặt, lén lút mỉm cười, rụt rè nắm lấy bàn tay y.

Dương Đình Phong không phải không phát hiện ra hành động kì kì

quái quái của cô, còn chưa kịp phản ứng thì Dương Đình Viễn ở bên này vỗ
vỗ bờ vai y.

- Con trai, vào thôi.

- Vâng. - Dương Đình Phong ậm ừ gật dầu, quay sang liền phát hiện

Nhã Đình đang vui vẻ nhìn mình, ái ngại buông tay cô ra.

- Thực xin lỗi.

Một câu nói của Dương Đình Phong tựa như một con dao đâm vào

ngực cô, nụ cười trên môi Nhã Đình thoáng chốc biến mất, cô buồn bã cúi
đầu, miễn cưỡng nở nụ cười.

- Không có gì. Mình phải xin lỗi cậu mới đúng.

- Vào thôi.

Dương Đình Phong vỗ vỗ bả vai nhỏ gầy của Nhã Đình, hai người đi

vào một căn phòng đã được đặt sẵn, gia đình hai bên ban đầu bàn về
chuyện đối tác làm ăn, Dương Đình Phong ngồi đối diện thỉnh thoảng cũng
chen lời góp ý. Thấy y vừa thông minh vừa lanh lợi, phụ mẫu Nhã Đình
đương nhiên vô cùng thích thú và hài lòng, nói vài ba câu liền chuyển sang
đề tài gán ghép hai người. Cha Nhã Đình lại liên tục mời rượu, Dương
Đình Phong bị làm khó, phải miễn cưỡng uống vài ngụm, cuối cùng bị
chuốc say khi nào không hay.

- Hôm nay cảm ơn hai bác và Nhã Đình, thật sự vui lắm. - Ngữ điệu

Dương Đình Phong có chút say, mọi người nhìn phản ứng của y chỉ có thể
phì cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.