LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 311

ngoảnh mặt rời đi, hoàn toàn không để ý Nhã Đình đang thống khổ thu
mình vào một góc khóc thất thanh.

Chớp mắt lễ tổng kết năm học cũng tới, học sinh trong trường ai cũng

háo hức chờ màn trình diễn văn nghệ của các khối lớp. Dương Đình Phong
ngồi được một lúc lại phát hiện Mạch Quai đột nhiên biến mất từ khi nào
không hay, nhìn quanh cũng không thấy, tên đầu sỏ này rốt cuộc chạy đi
đâu rồi.

"Bụp"

Đèn bất thình lình tắt ngụm, mọi người bắt đầu xôn xao, Dương Đình

Phong còn đang lo lắng người kia có chuyện gì, ngay lúc này sân khấu đột
ngột bật đèn, một nam sinh đóng vai trò làm MC bước lên.

- Tiết mục tiếp theo của chúng ta là màn trình diễn đơn ca của bạn học

Mạch Quai đến từ năm hai lớp X. Xin hãy giành cho cậu ấy một tràng pháo
tay nào.

Nghe tới hai chữ quen thuộc kia, Dương Đình Phong kinh ngạc

giương mắt nhìn lên sân khấu, thân ảnh cao gầy của Mạch Quai từ phía sau
cánh gà bước ra, cầm lấy micro nhìn xuống vị trí của Dương Đình Phong.

- Hôm nay tôi muốn tặng một món quà dành cho người mà tôi mà yêu

thương nhất, và cũng là món quà sinh nhật tôi có thể làm cho cậu ấy.

Mạch Quai vừa dứt lời, tia đèn từ phía trên khung sân khấu bất thình

lình rọi xuống chỗ Dương Đình Phong, tiếng reo hò ở xung quanh nổi lên,
tiếng vỗ tay cao trào nhiệt tình.

"Đáy li cà phê bắt đầu lạnh ngắtCảm xúc của em kìm nén sâu rất

sâuRất muốn tìm về quá khứVẫn hiện hữu trên khuôn mặt emĐối với em
đẹp nhất không phải là những ngày mưaMà là thời điểm anh và em cùng
nhau trú dưới mái hiênNhững hình ảnh của hồi ứcNgay khi ngồi đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.