LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 97

nước mỏng, cái gì cũng không nói, im lặng nằm trên giường.

- Tiểu Quai. - Ngay lúc này, Mạch Tư xoay người, hai mắt kiên định

nhìn Mạch Quai.

Mạch Quai không nói, lẳng lặng giương hai mắt nhìn anh.

- Em thích đàn ông có phải không? - Thanh âm Mạch Tư lạnh lẽo,

khiến cơ thể Mạch Quai run rẩy dữ dội, hắn mở to mắt, đôi môi mấp máy
muốn nói, nhưng một chút cũng không thể.

- Trả lời anh. - Mạch Tư bước tới ngồi xuống giường, giữ lấy cánh tay

hắn.

- Vâng. - Đấu tranh rất lâu, Mạch Quai mới thu đủ bình tĩnh lên tiếng.

- Tốt. - Mạch Quai không rõ ý tứ của Mạch Tư, liền cau chặt mày,

nhìn thấy đồng tử của Mạch Tư u tối.

- Nếu là như vậy... đừng bao giờ tùy tiện quyết định hôn lễ của anh.

Em ngủ đi. - Nói xong Mạch Tư liền đứng dậy, đi ra khỏi phòng.

Mạch Quai khổ sở ôm lấy mặt, tức tối đưa tay vung một cước lên

giường, không ngừng thở dốc, nước mắt cũng sớm trào ra.

Buổi sáng, tiếng chuông báo vào tiết tự học vang lên, học sinh hấp tấp

lao qua cổng trường, đua nhau chạy ùa vào lớp. Mà Mạch Quai bộ dạng uể
ải thiếu sức sống, thất tha thất thểu đi vào chỗ ngồi, ném ba lô vào ngăn
bàn, gục đầu nằm xuống.

Hứa Tinh ngồi bên cạnh quét mắt nhìn qua, bàn tay nhỏ gầy lay bả vai

hắn, ôn hòa nói.

- Mạch Quai, cậu cảm thấy không khỏe chỗ nào sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.