LÃO GIÀ MÊ ĐỌC TRUYỆN TÌNH - Trang 104

khoảng năm chục mét.

Con báo cái di chuyển chậm chạp, nó nhe răng, đuôi cụp vào sườn. Ông

nhẩm tính có lẽ nó dài đến hai mét tính từ đầu đến đuôi. Nếu đứng thẳng
trên hai chân sau, nó sẽ vượt quá chiều cao của một con chó béc-giê.

Con thú biến mất sau một cây nhỏ, rồi lại hiện ra ngay tức khắc. Lần này

nó đi về hướng bắc.

— Ta biết cái trò này. Nếu ngươi muốn giải quyết mọi vấn đề ở đây, ta

sẽ ở lại. Trong đám sương mù, ngươi cũng thế, ngươi sẽ chẳng nhìn thấy
được gì. — Ông già kêu lên, chuẩn bị tinh thần, lưng tì vào một gốc cây.

Trời ngừng mưa, khiến muỗi rừng xuất hiện ngay tức khắc. Chúng tấn

công vào môi, mí mắt, hay bất cứ một khoảng da nhạy cảm hở ra ngoài. Bé
tí xíu, chúng chui vào lỗ mũi, lỗ tai, lẩn vào trong tóc. Ông vội vàng nhét
một điếu xì-gà vào mồm, nhai nát nó ra, rồi cầm miếng bã ngấm đầy nước
bọt, bôi nó lên trên mặt và hai cánh tay.

May mắn là trời nắng không lâu thì mưa quay trở lại, nặng hạt hơn, đem

lại sự bình yên. Người ta chỉ còn nghe thấy tiếng mưa rơi xuyên qua các tán
cây.

Con báo xuất hiện nhiều lần, luôn di chuyển theo hướng bắc-nam. Ông

già tiếp tục quan sát nó. Ông theo dõi hướng di chuyển của con thú để phát
hiện ra cái điểm mà tại đó ở trong bụi cây nó quay ngoắt lại về hướng bắc,
để ông khiêu khích nó lần nữa.

Ta ở đây. Chính ta đây, Antonio José Bolivar. Sự kiên nhẫn, ta có đủ để

bán lại cho ngươi. Ngươi là một con thú đáng kinh ngạc, không nghi ngờ gì
nữa. Nhưng ta tự hỏi, thái độ của ngươi là một sự thông minh hay tuyệt
vọng. Tại sao ngươi không đi vòng quanh ta? Tại sao ngươi không tấn công
ta? Tại sao ngươi không đi về phía đông để bắt ta phải bám theo ngươi?
Ngươi đi từ bắc xuống nam, rồi quay lại qua phía tây, và ngươi luôn trở lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.