LÃO GIÀ MÊ ĐỌC TRUYỆN TÌNH - Trang 24

— Với những người yêu nhau mãi mãi?

— Như là không một ai có thể yêu hơn thế.

— Và họ rất đau khổ?

— Tôi nghĩ rằng nếu là tôi, thì tôi sẽ không chịu nổi.

Thực sự, bác sĩ Rubincondo Loachamín không bao giờ đọc tiểu thuyết.

Khi ông già nhờ kiếm hộ những quyển sách mà ông ưa thích với nội dung là
những câu chuyện tình đau khổ, tuyệt vọng nhưng kết thúc có hậu, bác sĩ
cảm thấy nhiệm vụ đó thật không dễ dàng. Ông sợ bị chê cười khi bước vào
một tiệm sách và hỏi “Hãy tìm cho tôi một cuốn tiểu thuyết thật bi kịch với
những nỗi đau khổ khủng khiếp và một kết thúc có hậu...” Người ta sẽ nghĩ
ông giống như một bà cô già. Thế rồi tự nhiên ông tìm được giải pháp trong
một nhà chứa bên bến cảng, điều mà ông không bao giờ hy vọng tới.

Bác sĩ thích những cô gái da đen, đầu tiên bởi họ dám nói những điều

làm người ta tỉnh mộng để quay về với thực tế, hơn nữa các cô gái ấy không
ra mồ hôi khi làm tình.

Một buổi tối sau khi thoả cuộc mây mưa với Joselina, một cô gái quê ở

tỉnh Esmeraldas, người có một nước da nhẵn và khô như mặt trống, ông
nhìn thấy một chồng sách xếp gọn gàng trên nóc tủ đầu giường.

— Em cũng thích đọc sách à? — Ông hỏi.

— Vâng, nhưng em đọc chậm lắm.

— Em thích những loại sách nào?

— Những tiểu thuyết tình yêu — Cô gái trả lời. Joselina có gu đọc sách

giống như Antonio José Bolivar.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.