LÃO GIÀ MÊ ĐỌC TRUYỆN TÌNH - Trang 71

— Tôi có đủ đạn để tiếp đãi chúng. — Ông khẳng định với vẻ không

chắc chắn lắm.

Những tối tiếp theo, ông không làm sao ngủ được.

Liều thuốc an thần đến một tuần sau đó, khi con tầu quay trở về. Nó cập

bến một cách vội vàng, khiến thân tầu va vào những cọc gỗ ke bờ. Chẳng ai
quan tâm đến chuyện mang đồ lên bờ. Tàu chỉ chở có ba người Mỹ. Vừa
đặt chân lên bờ, chúng vội vàng chạy đi tìm xã trưởng.

Một lúc sau, xã trưởng tới thăm ông để giảng hòa.

— Lão nghe đây. Giữa những người công giáo với nhau, chúng ta có thể

nói chuyện và kết thúc bằng thoả thuận với nhau. Những gì tôi nói là đúng.
Nhà của lão xây trên đất của nhà nước, và lão không có quyền ở lại đây.
Đáng nhẽ tôi phải cho bắt lão vì việc chiếm đất bất hợp pháp. Nhưng chúng
ta là bạn bè với nhau. Thân đến mức như người ta vẫn nói hai bàn tay rửa
lẫn cho nhau, vì cả hai đã cùng rửa đít. Chúng ta phải có nhiệm vụ giúp đỡ
lẫn nhau.

— Bây giờ ông muốn gì?

— Trước tiên lão hãy nghe tôi nói. Tôi sẽ kể cho lão chuyện gì đã xảy

ra. Vừa đến chỗ dừng chân thứ hai, tên thổ dân Jivaro đã chuồn mất với tất
cả số rượu whisky mang theo. Lão biết bọn mọi rồi đấy. Chúng chỉ nghĩ tới
việc ăn cắp. Tên khai hoang nói với tụi Mỹ, điều đó không có gì là quan
trọng. Tụi Mỹ muốn đi sâu vào rừng để chụp ảnh người Shuars. Tôi chẳng
hiểu điều gì làm chúng thích tụi thổ dân cởi truồng đến thế. Dù sao, tên khai
hoang cũng dẫn chúng đến tận chân núi Yacuambi không có vấn đề gì.
Nhưng chúng nói ở đó chúng bị khỉ tấn công. Tôi chẳng hiểu gì cả, vì
chúng lên cơn điên hết rồi. Cả ba cùng tranh nhau nói. Chúng nói khỉ đã
giết chết tên dẫn đường và một người trong bọn chúng. Tôi không thể tưởng
tượng được. Từ khi nào tụi khỉ ouistitis giết người? Chỉ cần một cái tát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.