LÃO GIÀ MÊ ĐỌC TRUYỆN TÌNH - Trang 73

Xã trưởng rút từ trong túi ngực một bình whisky và mời ông già một

ngụm. Ông đón lấy, chỉ để nếm cho biết mùi. Ngay lập tức ông cảm thấy
xấu hổ bởi tính tò mò như tụi khỉ ouistitis của mình.

— Họ yêu cầu cần có một người để đi nhặt những gì còn lại của người

chết. Tôi thề với lão chúng sẵn sàng trả nhiều tiền cho việc này, và lão là
người duy nhất có thể làm điều đó.

— Đồng ý. Nhưng tôi không muốn dính dáng vào chuyện của các người.

Tôi sẽ mang về những cái gì còn lại của thằng Mỹ. Còn ông, ông để cho lão
yên.

— Tất nhiên rồi, ông lão. Tôi đã nói với ông, giữa những người Công

giáo với nhau, chúng ta có thể bàn bạc để cuối cùng sẽ thoả thuận được với
nhau.

Ông chẳng cần phải cố gắng nhiều lắm để tìm thấy chỗ tụi Mỹ nghỉ lại

đêm đầu tiên. Rồi ông dùng dao rừng phạt cây mở đường đi tới Yacuambi,
nơi có rừng đại ngàn, giầu hoa quả dại, chỗ ở của nhiều bầy khỉ. Ở đây ông
chẳng cần tìm dấu vết. Trong cuộc bỏ chạy của mình, những người Mỹ đã
bỏ lại một số lượng vật dụng đủ để ông tìm đến nơi còn sót lại những mảnh
xác của kẻ xấu số.

Ông nhận ra người dẫn đường trước. Ông biết điều đó bởi cái sọ người

không có răng. Thằng Mỹ nằm cách xa hơn vài mét. Kiến rừng đã làm việc
một cách tuyệt vời. Chúng chỉ để lại duy nhất những mẩu xương nhẵn nhụi,
sạch sẽ trơn tru như những cục phấn trắng; những con kiến đang dọn dẹp
nốt bộ xương. Giống như những người thợ rừng bé tí hon da nâu sẫm,
chúng đang khiêng nốt đi từng sợi tóc mầu vàng rơm để phủ lên cái chóp ra
vào của tổ kiến.

Ông vừa chậm chạp châm một điếu xì-gà vừa ngắm nhìn công việc của

loài côn trùng trong khi chúng hoàn toàn thơ ơ với sự có mặt của ông. Chợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.