LÃO GORIOT - Trang 188

một đường kiếm tôimới nghĩ ra thôi, bằng cách nâng kiếm lên rồi đâm
thẳng vào trán. Tôi sẽ chỉcho cậu cách đó vì nó hiệu quả vô cùng.

Rastignac thộn mặt khi nghe ông ta nói mà chẳng thốt lênđược lời nào.

Đứng lúc đó thì lão Goriot, Bianchon và một vài người khách trọđi đến.

- Đấy, đúng như ta đã liệu trước, Vautrin nói với Rastignac.Cậu biết là

phải làm gì rồi đấy. Nào, chú chim đại bàng bé nhỏ của ta, hãythống trị hết
thảy mọi người; cậu rất khoẻ mạnh, cương quyết và cứng cỏi: tarất tin
tưởng ở nơi cậu.

Ông ta muốn đưa tay cho chàng nắm.

Rastignac vội rút tay ra rồi ngồi phịch xuống ghế, mặt trắngbệch; cứ như

thể chàng nhìn thấy một biển máu trước mắt vậy.

- Này! Chúng ta còn phải vẩy thêm vài vết bẩn vào thanh danhcủa mình

nữa cơ, Vautrin nói nhỏ với Rastignac. Lão Oliban có ba triệu, ta biếtrất rõ
tài sản của lão. Rồi cậu sẽ được nhận phần của hồi môn và nó sẽ làmthanh
danh của cậu trắng trơn như màu áo cưới của cô dâu vậy ngay dưới con
mắtcậu cho mà xem.

Rastignac không do dự nữa. Chàng quyết định phải báo tin cholão

Taillefer bố và thằng con trai lão. Và lúc sau bữa ăn tối, Vautrin đã bỏđi,
còn lão Goriot nói thầm với cậu: - Trông cậu buồn quá, con trai ta ạ! Ta
sẽlàm cho cậu vui trở lại, nào. Đến đây. Rồi lão đốt một ngọn nến nhỏ thanh
mảnh,cuộn tròn vào một cây đèn. Eugène rất tò mò nhìn theo lão.

- Hãy về phòng cậu đi, lão nói rồi bảo Sylvie đưa chìa khoácho cậu sinh

viên. Vậy ra cậu đã tin là sáng nay thì con bé không còn yêu cậunữa chứ gì,
thế đấy! Lão nói. Nó bất đắc dĩ không tiếp cậu được thế mà cậu đãvội giận,
thất vọng bỏ đi. Cậu thật ngốc làm sao chứ? Nó đã đợi tôi đến. Cậukhông
biết ư? Chúng ta phải hoàn tất việc trang trí ngôi nhà mà cậu sẽ đến ở từnay
cho tới ba ngày sau. Đừng cho nó biết là ta nói. Nó muốn dành cho cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.